“Hơn nữa, mọi thứ trong gia đình này đều do chị ba và anh rể cùng nhau gánh vác. Một điểm là một điểm, một vạn là một vạn. Tóm lại, tất cả đều là của Nguyệt Nguyệt, một phân các người cũng đừng mong nghĩ đến! Hãy ngừng mơ mộng viển vông đi!”
“Năm ngoái, Lưu Tiểu Hổ cậu đến đây, năm nay lại dẫn theo vợ chồng chị ba cậu, tôi thực sự muốn hỏi một chút, ai cho Lưu Tiểu Hổ cái can đảm này? Nhà họ Lưu mấy người muốn làm gì? Các người muốn dựa vào chị ba để cả nhà các người chuyển đến Bắc Kinh à?”
Bốn người Lưu Tiểu Hổ và Lưu Tam Ny đứng sụ mặt ra. Họ không thể giữ lại biểu cảm nhỏ nhất trên gương mặt của họ, càng không thể nói được lời nào. Họ xấu hổ đến mức muốn động thổ chui đi.
Đương nhiên Lưu Tiểu Hổ viết năm ngoái Nguyễn Thúy Chi không thích cậu ta nên cậu ta và Ngô Tuệ Quyên mới tìm một cái xưởng len bỏ hoang để đánh bọn họ. Nhưng cậu ta đúng là đỏ mắt với tiền của Nguyễn Thuỳ Chi, về nhà liền kể lại một lần. Năm nay, cậu ta mới đưa Tam Ny đến đây.
Vốn dĩ cậu ta đưa Tam Ny đến cùng là vì hai chị em thành tâm thành ý như vậy thì có thể khiến Nguyễn Thúy Chi mềm lòng. Ai mà ngờ còn không được ưa thích hơn năm trước. Bây giờ mới vừa đến cửa đã bị đánh, bị mắng. Thật sự là vô cùng máu chó.
Nếu sớm biết như vậy, cậu ta đã không dẫn theo chị ba tới rồi! Quả là không nghĩ tới, bọn họ sẽ đen đủi đến mức này.
Nguyễn Trường Sinh lại nói: “Còn không mau chạy đi à? Bọn tôi không rảnh để tiếp đón các người đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play