Nguyễn Khê tỏ ra suy nghĩ một chút, một lát sau giơ ngón trỏ bên tay phải lên nói: “Nhiều nhất là một nghìn.”
Người đàn ông lập tức nói: “Một nghìn không được, thoáng một cái cô đã bớt của tôi hai trăm rồi.”
Người thành phố một năm tiền lương cũng là hơn ba trăm.
Nguyễn Khê nhìn ông ta nói: “Trong thành phố sân vuông cũng chỉ có mười đến hai mươi nghìn, nhà này của ông ở nông thôn, ông đòi một nghìn hai, có phải hơi đắt rồi không? Một nghìn thì tôi còn có thể chấp nhận, nhiều hơn nữa thì không được.”
Người đàn ông có chút do dự: “Vậy cô thêm một chút nữa đi, nếu không thì một nghìn mốt, cô thấy sao?”
Nguyễn Khê không nói gì, liếc mắt nhìn Tạ Đông Dương, ăn ý cùng nhau đứng lên.
Sau khi đứng lên, Nguyễn Khê nói với Tạ Đông Dương: “Vậy thì chúng ta đi tới nhà tiếp theo xem một chút đi, không phải anh nói còn một nhà nữa không khác lắm so với nhà này sao, chỉ là vườn rau nhỏ hơn một chút, chỉ có tám trăm thôi đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT