Nghe nói như vậy, Nguyễn Thu Nguyệt lập tức nói với vẻ chắc nịch: “Vậy thì chắc chắn là Diệp Thu Văn. Chị ta ghen ghét với chị cả.”
Nói xong, cô bé nhìn về phía Nguyễn Thu Dương: “Nếu ba không tin có thể hỏi chị ấy xem có phải Diệp Thu Văn ghen ghét vì Hứa Chước và chị cả chơi thân với nhau không? Bởi vì trong lòng chị ta hiểu rõ, Lục Viễn Chinh thua xa Hứa Chước, Diệp Thu Văn không muốn chị cả và Hứa Chước liên hệ với nhau.”
Nguyễn Trường Phú lập tức nhìn về phía Nguyễn Thu Dương, đen mặt hỏi: “Thật sao?”
Cô ta cũng không giỏi nói dối, sau khi do dự một chút đã từ bỏ lựa chọn nói dối đáp: “Vâng.”
Nguyễn Trường Phú tức giận vỗ mạnh vào cái bàn một cái, suýt nữa làm cái bàn rung lên: “Sao tôi lại nuôi ra cái thứ như vậy chứ! Nếu nó ở chỗ này, hôm nay tôi chắc chắn sẽ đánh chết nó.”
Nguyễn Thu Nguyệt nói: “Cũng may mà Hứa Chước và chị cả gặp được nhau.”
Cũng vì tuần này kiếm được khoảng hai trăm đồng tiền lãi, còn kiếm được nhiều hơn nửa năm trước nên hôm nay Tạ Đông Dương cực kỳ mạnh tay. Anh ấy không nói hai lời, trực tiếp dẫn Nguyễn Khê và Hứa Chước tới nhà hàng tây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT