Chuyện thế này hoặc là không vào tay Ủy ban, còn như mà vào tay mấy bà già này thì chỉ có... hẳn ai cũng hiểu. Kiểu chuyện này, mất mặt thế này, chỉ hận không thể chôn đầu vào xi măng!!!
Lãnh đạo trường không ngẩng đầu lên được, thân làm cha mẹ như Nguyễn Trường Phú và Phùng Tú Anh càng không ngẩng đầu lên được. Mặt Phùng Tú Anh cũng sắp rụt vào bụng rồi, họ bị các cụ trong Ủy ban quở mắng dạy dỗ mà chỉ đứng im nghe, không dám hé răng nửa chữ.
Quở cũng quở sướng mồm xong, cụ bà chủ nhiệm lại nói với lãnh đạo nhà trường: “Hành vi trái thuần phong mỹ tục, vi phạm nội quy kỷ luật của nhà trường thế này, ắt phải xử lý nghiêm.”
Lãnh đạo nhà trường gật đầu: “Xin cụ chủ nhiệm yên tâm, các em ấy phạm lỗi nghiêm trọng thế, chắc chắn chúng tôi sẽ phạt nghiêm răn nặng. Trường chúng tôi nhiều học sinh như thế, không phạt nghiêm thì chỉ e các em học sinh khác cũng học theo.”
Cụ chủ nhiệm yên lòng, nói: “Thế đấy mới phải!”
Sau đó Nguyễn Trường Phú và Phùng Tú Anh cũng không nói gì, thật sự là vì họ không còn mặt mũi nào nói nữa. Những bà già ở Ủy ban này trước giờ chả để ai vào mắt, tuổi cao nên tính cũng khó hầu, sẽ không cho họ chút mặt mũi nào hết.
Sau khi nghe quở trách phê bình xong, hai người họ dẫn Diệp Thu Văn đi, nhưng vừa ra khỏi cửa Ủy ban thì đụng mặt ba mẹ Lục Viễn Chinh chạy tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT