Ai đã từng sống ở nông thôn thì người đó biết, Phùng Tú Anh nghe kể thì thấy không vui, cho nên trên mặt cũng không có biểu cảm gì, chỉ chăm chú ăn cơm. Diệp Thu Văn và Nguyễn Thu Dương cũng không thích nghe, nhưng bọn họ đều sẽ không phá hỏng sự vui vẻ của Nguyễn Trường Phú.
Nguyễn Trường Phú và Nguyễn Hồng Quân nói chuyện một lúc thì dừng lại, lại nói: “Kỳ nghỉ đông này xem như cho các con chơi vui vẻ chơi thoải mái, còn mấy ngày nữa là khai giảng rồi, mau lấy lại tinh thần, ngoan ngoãn đi học hết cho ba.”
Nghe thấy đi học, Nguyễn Hồng Quân lập tức ỉu xìu, rốt cuộc không vực dậy được tinh thần.
Nguyễn Trường Phú lại nói với Nguyễn Khê Nguyễn Khiết: “Chuyện đi học của hai con cũng sắp xếp xong hết rồi, ngày khai giảng trực tiếp nhập học với học sinh mới. Nếu may mắn, nói không chừng còn được chia vào cùng một lớp với Thu Dương đó.”
“Ai muốn học cùng lớp với bọn họ chứ?!” Nguyễn Thu Dương nói thẳng tiếng lòng của Nguyễn Khê Nguyễn Khiết.
Nguyễn Trường Phú nghe được lời này thì sắc mặt bỗng dưng sầm xuống, khí thế trên người Nguyễn Thu Dương lập tức bị đẩy xuống đáy vực, trên mặt cô ta không tự giác đầy vẻ kinh sợ, nuốt nước miếng cúi đầu ăn cơm, không dám nói chuyện nữa.
Trong nhà không có ai lên tiếng, sau khi ăn xong cô ta đi tìm Tô Manh Manh, nói với Tô Manh Manh: “Mình không muốn học chung lớp với hai bọn họ đâu, để người ta biết một người trong đó là chị gái ruột của mình, một người là chị họ của mình, mặt mũi mình vứt ở đâu chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT