Phùng Tú Anh và Nguyễn Khê hệt như ngược từ trường, chỉ cần hai người đối mặt với nhau thì khoảng cách giữa họ trở nên rất rõ rệt. Trên gương mặt hai người đều không có sắc thái tình cảm gì, mà đều trưng ra vẻ mặt lạnh như tiền, giống như là có thù với nhau vậy.
Chung sống với nhau đến nay đã được hơn nửa năm, nhưng tình cảm mẹ con giữa hai người không có chút tiến triển nào, ngược lại mối quan hệ giữa hai người xa cách hay thậm chí còn tệ hơn so với lần đầu tiên gặp mặt. Hồi đó suy cho cùng thì chưa thân quen, không có chung sống với nhau ngày nào, cho nên Phùng Tú Anh vẫn còn cảm thấy áy náy rất nhiều với Nguyễn Khê, mà thái độ của Nguyễn Khê đối với bà ta phần nhiều là xa cách và khách sáo, nhưng sau khi ở chung với nhau và hiểu biết nhau rồi thì tất cả những thứ này đều biến mất sạch sẽ.
Không vì nguyên nhân gì khác, mà chính là bởi vì sự áy náy của Phùng Tú Anh đối với Nguyễn Khê quá ít ỏi, ít đến nỗi bà ta quên mất mua sắm đồ đạc cho Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết khi hai cô vừa mới đến, ít đến nỗi bà ta cho rằng chỉ cần đón Nguyễn Khê về đây rồi chăm sóc qua loa cho xong là xem như đã bù đắp cho cô rồi.
Nhưng tiếc là Nguyễn Khê lại không phải là người có thể đối phó qua loa, và cô càng không chấp nhận những người chỉ biết qua loa lấy lệ.
Thế là những việc như thế cứ ngày một chất chồng, Nguyễn Khê đã nhìn thấu thứ tình cảm giả tạo của bà ta, đồng thời dứt khoát xé xuống chiếc mặt nạ đó, không giữ cho bà ta chút thể diện nào cả, nhưng Phùng Tú Anh lại là người sợ rắc rối và ưa sĩ diện, nên tất nhiên sẽ ghét bỏ Nguyễn Khê vì cô lắm chuyện phải lo, tính tình nóng nảy lại thích làm khổ người khác, bà ta cho rằng cô đến đây để đòi nợ, thế là bà ta càng ngày càng không ưa cô, thậm chí thấy cô phiền phức, kết quả là hai người dần dần thấy không vừa mắt đối phương.
Chiếc mặt nạ giả tạo đã bị xé xuống từ lâu nên dĩ nhiên không cần phải giả vờ khách sáo với nhau làm gì nữa.
Phùng Tú Anh đưa tiền và phiếu mua thức ăn cho Nguyễn Khê, bà ta mở miệng nói: “Nếu con đã dẫn tụi nhỏ đi, thứ khác mẹ mặc kệ, nhưng con phải săn sóc đàng hoàng cho Nguyễn Hồng Quân và Diệp Phàm, hai đứa nó chưa từng đi tới nơi xa như thế, mà cũng chưa từng chịu khổ kiểu đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT