Nếu không liên quan đến Nguyễn Hồng Quân và Diệp Phàm, bà ta cũng sẽ không quan tâm đến chuyện này làm gì.
Các cô thích đi đâu thì đi, đừng nói đến chuyện về núi Phụng Minh đón năm mới, cho dù có lên thiên đình đón năm mới bà ta cũng không quan tâm.
Bà ta không quan tâm đến Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết và Nguyễn Thu Nguyệt thì đương nhiên các cô cũng chẳng quan tâm đến bà ta. Sau khi ba người lấy số đo xong thì đến phòng ăn ăn cơm, lúc ăn cơm cũng không nói chuyện, ăn xong thì các cô lập tức lên tầng.
Hôm nay Nguyễn Trường Phú không về nhà ăn cơm trưa, Nguyễn Hồng Quân và Diệp Phàm cũng không nghỉ trưa, hai cậu ăn cơm xong liền ra ngoài, còn Nguyễn Hồng Binh thì lẽo đẽo theo sau hai cậu, không thì ra ngoài tìm những người bạn đồng trang lứa của mình.
Trong phòng ăn chỉ còn lại Phùng Tú Anh, Diệp Thu Văn và Nguyễn Thu Dương, ba người còn chưa ăn hết cơm trong bát.
Phùng Tú Anh là người ăn xong đầu tiên và buông đũa, bà ta ngồi hít một hơi: “Các con xem có giống của nợ không, hằng ngày ăn cơm xong buông đũa xuống quệt miệng rồi lên tầng mất tiêu, không tới giờ ăn thì không xuống. Đã hơn nửa năm rồi, cũng không biết ngày ngày trốn trong phòng làm cái quái gì. Lúc trước Thu Nguyệt còn chủ động giúp được chút việc, bây giờ Thu Nguyệt cũng lười nhác theo rồi.”
Bây giờ Nguyễn Thu Dương không dám nói tiếng nào trước mặt của Diệp Thu Văn, hầu như lúc nào cũng lặng thinh không nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play