Thay vì cứ vướng mắc có tình cảm hay không, thì đặt cược cũng không ảnh hưởng đến bất cứ ai hay ảnh hưởng đến tương lai của chính mình, chi bằng trực tiếp hiện thực đến cùng, gạt hoàn toàn tình cảm sang một bên không rối rắm, chỉ xem tiếp theo mình có thể có được những gì.
Cho nên cô ấy suy nghĩ rồi nói: “Cháu đã biết thì có thể giả vờ thân thiết một chút.”
Nguyễn Khê không muốn giả vờ bèn nói: “Cháu cảm thấy không cần thiết.”
Nguyễn Thúy Chi ngờ vực: “Vì sao?”
Nguyễn Khê nói: “Cháu phải để họ biết, họ đã gây nên tổn thương rất lớn cho cháu, họ nợ cháu. Nếu cháu giả vờ như không có chuyện gì, thậm chí tạo ra cho họ ảo tưởng rằng cháu sống ở quê rất tốt, không hề oán trách họ thậm chí còn thông cảm cho khó khăn của họ, vậy thì có phải họ sẽ không cảm thấy nợ gì cháu, thậm chí sẽ không thương cháu hay không?”
Nguyễn Thúy Chi im lặng suy nghĩ giây lát: “Cô không nghĩ đến mức này, quả thực có khả năng.”
Suy cho cùng, đứa trẻ biết khóc mới có sữa uống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play