Vay điểm công cũng tương đương với việc vay tiền, và phần điểm công này sẽ bị khấu trừ trực tiếp vào điểm tổng kết cuối năm.
Cuộc sống sau khi phân nhà có thể nói là vô cùng tồi tệ, nợ nần chồng chất khắp nơi.
Lúc trước vì để cho Nguyễn Dược Tiến học nghề mà đã phải đi vay trứng gà, bây giờ lại vì Nguyễn Dược Hoa mà đi vay nợ.
Một lát sau, Nguyễn Trường Quý mới lên tiếng: “Sớm biết thế này thì tôi đã chẳng nghe lời bà phân nhà làm gì.”
Nếu như không phân nhà, ít nhất thì nếu gặp phải trường hợp ngoài ý muốn như thế này, thì sẽ không cần phải phát sầu vì trong nhà không có tiền.
Trong tay Lưu Hạnh Hoa vẫn tích cóp được kha khá những tiền cùng phiếu mà Nguyễn Trường Phú gửi về nhà. Nếu như không muốn tích phiếu thì có thể dành thời gian mang ra chợ đen tìm người đổi tiền, có rất nhiều người muốn mua. Những rau dưa trứng gà nửa năm qua không ăn cũng đều được bà ấy đem đi để đối lấy tiền, cho nên Lưu Hạnh Hoa không hề thiếu tiền.
Cuộc sống trong nhà trước kia vô cùng tốt, chính là bởi vì phần lớn tiền và phiếu Nguyễn Trường Phú gửi về đều được chi tiêu trong nhà, dầu muối tương dấm các thể loại luôn đủ ăn, rau dưa nhà trồng sẵn, lại có cả gà mái cung cấp trứng gà. Phần lớn thực phẩm thì đều được giữ lại cho gia đình ăn trước, nếu như còn thừa thì mới có thể mang đi đổi tiền, thỉnh thoảng còn có thể ăn được một bữa thịt. Khi ấy Lưu Hạnh Hoa rất hào phóng, Nguyễn Trường Quý và Tôn Tiểu Tuệ cũng vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT