Khi anh ta thấy vẻ mặt của Nguyễn Trường Sinh trở nên hung tợn thì lập tức ý thức được bản thân đang ở đâu. Đây không phải cái nhà mà Lưu Hùng có thể định đoạt được. Vì thế, anh ta vội vàng nuốt những lời muốn nói xuống, không thốt ra miệng.
Nguyễn Trường Sinh cũng đã nổi giận, anh ấy giơ chân đá vào ngực Lưu Hùng khiến anh ta ngã chổng vó trên mặt đất. Sau đó, Nguyễn Trường Sinh bước tới trước mặt Lưu Hùng, cúi người nhìn anh ta chằm chằm: “Nếu đây không phải nhà tôi, e rằng anh đã động tay động chân rồi đúng không?”
Nguyễn Khê nói không hề sai, đánh vợ đã ăn vào xương vào máu Lưu Hùng. Việc đó đã trở thành chuyện bình thường như ăn cơm, uống nước. Khi đối mặt với Nguyễn Thúy Chi, anh ta vốn chẳng khống chế được bản thân.
Có thể chịu một, hai lần nhưng không thể nhịn được lần thứ ba. Lưu Hùng tới đây xin lỗi Nguyễn Thúy Chi, mong cô ấy trở lại mà còn không khống chế được nổi giận thì đừng nói khi trở về sẽ khống chế được.
Sau khi về tới địa bàn nhà anh ta, với tính tình của mình, Lưu Hùng không động tay động chân mới là lạ. Anh ta nằm trên mặt đất, ôm ngực khẽ “hừ” hai tiếng, sau đó nói: “Có nhà ai như nhà các người thấy bản thân có lý nên bức ép người khác không?”
Nguyễn Trường Sinh đạp vào hai chân anh ta, vừa đạp vừa noi: “Anh còn biết nhà tôi chiếm lý cơ đấy?”
“Có lý nên không chịu nhường bước thì đã sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT