Tô Nhân theo Cố Thừa An và mọi người đi vào nhà máy bỏ hoang nhiều năm này, mặc dù bỏ hoang nhiều năm nhưng bên trong lại không hoang tàn như tưởng tượng, thậm chí cỏ dại nhìn là biết được cắt tỉa định kỳ.
“Bên trong có hai khu gia đình, bây giờ vẫn cho mười mấy hộ thuê, anh họ tôi và gia đình vẫn ở trong đó.” Chú Trần nói trước: “Nếu thật sự thuê rồi thì không thể để họ chuyển đi, họ đều ở đó nhiều năm rồi.”
Cố Thừa An không để ý những chi tiết nhỏ này, hơn nữa cũng không có mấy hộ dân, đôi giày da bóng lộn của anh giẫm lên những viên sỏi nhỏ trên mặt đất, ánh mắt sắc bén quan sát từng tấc đất, diện tích nhà máy không lớn không nhỏ, ba xưởng sản xuất nằm hai bên, ngoài ra còn có một tòa nhà văn phòng hai tầng, nhìn chung cũng khá ổn.
“Chú Trần, giá cả thế nào?”
Chú Trần tính nhẩm trong đầu mấy con số, cuối cùng tất cả đều lăn xuống cổ họng, chú ấy chọn một con số: “Tiền thuê một tháng là bốn trăm hai, tiền đặt cọc là bốn trăm hai, nửa năm nộp một lần.”
“Giá hơi cao.” Trong lòng Cố Thừa An đã có giá, khi mở lời thương lượng giá cả thì cũng không vội không chậm.
“Gần như là cố định mức giá này rồi. Giá này tôi còn phải về bàn bạc với cháu trai tôi, thực ra nó báo cho tôi là bốn trăm rưỡi, tôi thấy các cậu thành tâm nên mới nói giá này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT