Cô không nói ra được những lời trực tiếp hơn, ví dụ như những lời mà các bác lớn tuổi trong đội thường nói...
Chết tiệt, cô gái trước mặt nghiêm túc lại mặt đỏ bừng nói ra câu đó, đúng là ngoan ngoãn... Cố Thừa An nuốt nước bọt, nhìn dáng vẻ này của cô, lại nhớ đến nguy hiểm mà cô và Thừa Huệ suýt gặp phải tối qua, càng thêm sợ hãi.
Nhớ đến tối qua, suy nghĩ của Cố Thừa An bay xa.
Tối qua, anh vốn không muốn ngủ, một tay gối đầu, nhớ đến cảnh mọi người ngồi trên ghế sofa nói chuyện sau bữa tối, dáng vẻ ngoan ngoãn của một người nào đó, không lâu sau, lại nghe thấy tiếng động nhỏ trước cửa phòng mình.
Mở cửa ra thì ra là Tô Nhân đứng trước mặt.
Mặc đồ ngủ, thân hình mảnh mai gầy gò, có chút căng thẳng và sợ hãi, nhỏ giọng kể lại chuyện hôm nay cô và Thừa Huệ ra ngoài lại nghe nói có lưu manh quấy rối nữ đồng chí, đôi mắt hạnh long lanh như nước phủ một lớp sầu lo không tan.
Đêm hôm khuya khoắt, không biết phải sợ đến mức nào mới không ngủ được mà đến gõ cửa phòng anh.
Nếu là người khác, Cố Thừa An đã sớm mất kiên nhẫn rồi nhưng lúc này anh như bị đóng đinh, ngón tay dán vào đường may quần hơi động đậy, xoa xoa đầu ngón tay mới nhịn được một loại kích động nào đó, an ủi một câu: “Không sao, nhà rất an toàn, yên tâm ngủ đi.”
Tô Nhân gật đầu, lẩm bẩm một câu mình sẽ kéo Thừa Huệ cùng ngủ, xác nhận Cố Thừa An vẫn chưa ngủ rồi mới rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play