Việc đã xong, tâm trạng Cố Thừa An cũng thoải mái hơn, cũng có tâm tư trêu cô một câu: “Lời này của em có ý gì? Nghe như thể anh đi làm chuyện xấu vậy.”
Tô Nhân không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn anh, ngồi xuống mép giường, đôi mắt trong veo như biết nói, một ánh mắt nhìn anh, chính là đang cáo buộc anh, chẳng phải là đi làm chuyện xấu sao.
Nhưng lời đến bên miệng, nhớ đến hành vi của Hồng Đào, Tô Nhân thì thầm: “Có lẽ nên gọi là làm chuyện tốt.”
Không ngờ cô gái ngoan ngoãn mềm mại này lại có thể nói ra câu như vậy, Cố Thừa An cong môi, vẻ mặt lạnh lùng ban đầu như băng tuyết tan chảy, lại như gió xuân phả vào mặt, xua tan hết vẻ sắc bén của tuổi trẻ, chỉ còn lại vẻ điển trai động lòng người.
Tô Nhân chắp hai tay vào nhau, có chút lo lắng: “Anh đánh anh ta nặng không?”
Chiều nay khi Cố Thừa An rời đi, Tô Nhân cũng không biết tại sao mình lại nhìn ra, anh chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Hồng Đào, nếu như nói người nhà họ Cố chỉ trích Hồng Đào thì vì chuyện chưa xảy ra nên cũng không có cách nào với hắn ta, chỉ có thể để Hồng Ba ra mặt đuổi người đi coi như kết thúc chuyện này.
Nhưng Cố Thừa An bá đạo ngang ngược nhất, tùy hứng vô tư nhất nhà họ Cố sẽ không chấp nhận kết quả như vậy, anh có cách riêng của mình.
Đã không có cách nào tốt hơn để đối phó với hắn ta, vậy thì dùng nắm đấm nói chuyện.
Cố Thừa An nhìn Tô Nhân, thấy cô căng thẳng, nụ cười càng tươi: “Em nghĩ gì vậy? Anh là người văn minh, sao có thể động chân động tay được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT