Yến Ly mở mắt, hiếm hoi thấy được một tia sáng mỏng manh. Mi mắt hắn nặng trĩu, môi khô khốc, hắn đoán có lẽ mình đã ngủ rất nhiều ngày. Thất vọng thật – Yến Ly nghĩ – hắn tưởng mình đã chết. Sớm muộn gì hắn cũng sẽ chết, không phải sao? Đôi khi, hắn mơ thấy cái chết của mình, bị một đám tang thi giống như giòi bọ xâu xé cơ thể, huyết nhục mơ hồ. Nghe có vẻ thê thảm đấy, nhưng còn tốt hơn là tự phát điên trong căn phòng đóng kín này, cắn nuốt da thịt chính mình, bẻ gãy xương cốt của bản thân, cho đến khi trên đời này, không còn ai tên gọi Yến Ly nữa.
Yến Ly bật cười, tiếng cười của hắn khàn đục, đối lập hoàn toàn với đường nét non nớt thanh tú trên gương mặt. Hắn nghiêng đầu, tóc đen từng lọn từng lọn mà rủ xuống, giống như muôn ngàn sợi tơ, chạm khẽ vào bờ vai, nổi bật trên nền da trắng bệch. Làn mi đen nhánh khẽ chớp, che đi đôi mắt xanh lam thăm thẳm, ánh nhìn của hắn đeo dính lấy chiếc còng đang khoá chặt tứ chi vào bốn thành giường. Yến Ly hơi giật giật tay, đau đớn làm hắn co rút, hắn nhắm hờ đôi mắt, khoé miệng cong lên một đường cong quỷ dị.
1
Đúng lúc này, tiếng gầm gừ như dã thú đập vào tai hắn. Yến Ly cố sức nhấc người dậy, nhìn người phụ nữ nửa mặt thối rữa, lê một chân què quặt, khuôn miệng vốn xinh xắn của nó nay be bét máu đã khô đen, liên tục đóng mở phát ra những thanh âm vô nghĩa. Nó đã phát giác ra hương vị của người sống, đôi mắt như lỗ trống sáng lên đầy thèm khát. Dùng tốc độ nhanh nhất có thể, nó di chuyển đến nơi phát ra mùi vị đồ ăn đầy hấp dẫn ở tận cùng trong phòng.
Yến Ly lẳng lặng nhìn sinh vật quái dị kia. Trước kia, nó cũng là người. Nó chắc đã từng tô son môi đỏ thắm, đã từng mặc những bộ quần áo xinh đẹp, đã từng trò chuyện, và đã từng yêu đương. Nhưng bây giờ nó chỉ còn là một khối thịt thối biết di động, và khao khát duy nhất còn lại trong tâm trí là được ăn. Yến Ly ngước đôi mắt xanh như biển cả của mình, sóng mắt hắn lưu chuyển, giống như lúc nào cũng hàm chứa một tầng sương khói trong đó, mờ mịt và diễm lệ. Hắn tựa như một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo, bị khoá đứng trong một căn gác trưng bày, lạnh nhạt nhìn thế gian xoay chuyển xung quanh.
Lúc này, hắn đúng là đang dửng dưng nhìn hơi thở tử vong đang vươn tới ngày càng gần. Một chút nữa thôi, gần thêm một chút nữa. Xé nát ta đi, uống máu ta đi, gặm nhấm da thịt của ta đi. Yến Ly liếm môi, cánh môi hắn ướt át, sắc màu nhợt nhạt trở nên hồng hào hơn một chút, giống như hai cánh hoa mẫu đơn diễm lệ. Yến Ly chờ đợi cái chết của chính mình, tư thái của hắn trịnh trọng như chờ một hồi hiến tế.
Máu tươi nhiễm ướt cả giường đệm. Con ngươi màu lam xinh đẹp của Yến Ly điểm điểm vài chấm đỏ ma mị, mùi huyết tương nồng nặc khiến hắn muốn nôn ra. Người phụ nữ tang thi bị chém thành hai nửa, rơi xuống nền nhà, giống như một đống rác rưởi. Một tay của nó vẫn còn động đậy, tiếng gầm gừ của nó nhỏ đi, biến thành vài tiếng như nức nở vụn vặt. Yến Ly nâng tay chùi đi vết máu dính trên gò má, không cảm xúc nhìn thanh niên trước mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play