Đêm quá yên, âm thanh ngọn nến cháy tí tách phá lệ rõ ràng. Ánh sáng mờ nhạt chiếu lên bức tường tinh mĩ, chạm trổ đầy hoạ tiết hoàng gia làm từ vàng ròng, điểm xuyết hàng trăm viên đá quý. Đây là một khu mật thất, nhưng trang hoàng cực kì hoa lệ. Càng đi vào sâu phía trong, ánh sáng càng nhu hoà. Nhìn kĩ người ta sẽ thấy dưới sàn, trên tường khảm nạm vô số viên dạ minh châu, lớn có nhỏ có, đều là trân phẩm sang quý, giá trị liên thành. Khu mật thất xa hoa nhưng không khí xung quanh lạnh lẽo vô cùng. Ở giữa căn phòng, tầng tầng khối băng được sắp xếp công phu, toả ra hơi thở lạnh lẽo quỷ dị.
Tiếng bước chân đến gần, phá lệ rõ ràng trong không gian quạnh quẽ. Có người xuyên qua bóng đêm, chậm rãi đi tới. Hắn mặc một bộ y bào đen thêu kim long, tiếng vải dệt cọ sát với nền nhà đá cẩm thạch, tạo ra những tiếng động nhỏ vụn. Thân hình hắn gầy yếu, đôi mắt trũng sâu, mơ hồ thấy được quầng đen dưới mắt, tố cáo chủ nhân của chúng đã lâu không nghỉ ngơi cẩn thận. Khí lạnh tràn vào trong phế phổi, nhưng bước chân hắn vẫn không dừng mà tiến gần tới trung tâm căn phòng.
Hắn nhấc tay lên, bàn tay rất gầy, khô khốc, lấm tấm từng mảng xanh xanh tím tím, giống như đã bị đông lạnh rất nhiều lần. Hắn như không có cảm giác mà nhẹ nhàng miết mặt băng kính lạnh lẽo, tư thế trịnh trọng như đang chạm vào thứ gì trân quý nhất trên thế gian. Tiếng nói của hắn khàn khàn, âm lượng rất nhẹ, cố ý đè nén xuống, sợ hãi kinh động đến điều gì.
Hắn gọi ai đó, âm thanh nhỏ đến nỗi tựa như ảo giác. Dường như đã trút hết ra sinh lực cho một câu nói, hắn gục người, mặt áp lên tấm băng dày. Làn da hắn trắng bệch, giống như người bệnh thời kì cuối, chỉ còn kéo dài chút hơi tàn. Hắn cố ép mình mở to mắt, nhưng quá mệt mỏi.
Không có người đó, cuộc sống quá mệt.
Mi mắt hắn khẽ run, rồi chậm rãi hạ xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT