Mỹ Thực: Đang Bán Vỉa Hè, Tự Nhiên Tôi Thành Thần Bếp

Chương 3: Thế này đã bán xong rồi sao?!


4 ngày


Nhóm WeChat #Nhóm 11 chủ sở hữu tòa nhà Brilliant Garden#

Lưu Mai đã gửi tin nhắn trong nhóm:

"Hãy đến góc đông nam của công viên Hồng Sơn, có một quầy bán cơm, cơm rất ngon!"

"Tới nhanh lên đi, chậm xíu nữa là dẹp quán đó!"

"Việc kinh doanh của chủ quán đang bùng nổ rồi đó!"

Mấy cuộc trò chuyện trong nhóm chủ sở hữu thường tập trung vào những vấn đề lặt vặt và hầu hết nhóm chủ sở hữu đều ở chế độ không làm phiền. Tuy nhiên, có một số ít người thích trò chuyện trong nhóm chủ sở hữu.

Có người trong nhóm trả lời ngay:

"Tôi đang chuẩn bị ra ngoài ăn tối. Quầy hàng này ở đâu vậy?"

“Chỗ bán cơm đó ngon thế sao?”

"Chỗ đó ở đâu? Tôi tới đó ngay!"

Lưu Mai nhìn thấy câu trả lời của mọi người, lập tức quay video, quay lại tình hình ở quầy hàng rồi gửi cho nhóm, còn nói thêm: “Siêu ngon, hương vị cũng rất tuyệt.”

Khi người trong nhóm nhìn thấy lời đề nghị của cô, có mấy người lại bị cô thuyết phục, nhanh chóng chạy tới quầy hàng của Giang Phong.

Công việc kinh doanh của Giang Phong bây giờ rất tốt.

Anh chuẩn bị rất nhiều món ăn kèm nên dù khách hàng có nườm nượp vô tận thì anh vẫn có thể đáp ứng được.

Hiển thị nhiệm vụ: 46/200

Chỉ trong một giờ, Giang Phong đã hoàn thành 46 suất cơm.

Đôi khi một nồi xào chỉ có thể đáp ứng nhu cầu của sáu khách hàng nên luôn bận rộn.

Nhiệm vụ của hệ thống là phục vụ 200 phần cơm mỗi ngày.

Theo đà này, Giang Phong sẽ sớm có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Anh tiếp tục xào.

Mùi thơm của món ăn tràn ngập xung quanh.

Thực khách ăn uống thoải mái, sau khi ăn xong liền muốn thêm thông tin liên lạc của Giang Phong.

"Không cần thêm WeChat. Tuần này tôi sẽ mở quầy hàng ở đây. Muốn ăn thì cứ qua đây."

Giang Phong cười nói với mọi người.

"Ông chủ, tại sao anh không thành lập một nhóm? Khi anh bắt đầu mở quầy hàng thì có thể nói trước cho bọn tôi một tiếng, mọi người chắc chắn tự nguyện.”

Có người đề nghị.

Giang Phong nấu ăn thật sự rất ngon.

Phải biết, mặc dù hiện nay có nhiều nhà hàng ở khắp mọi nơi nhưng có lẽ chỉ có một vài nhà hàng trong thành phố thực sự có thể khiến mọi người phát cuồng về món ăn của họ.

Xét cho cùng, hầu hết trong số đó là các cửa hàng nhượng quyền hoặc cửa hàng nhỏ lẻ, thị hiếu của cư dân cũng dần nâng lên.

Và các món ăn chế biến sẵn cũng chiếm phần lớn trên thị trường.

Rất hiếm khi bắt gặp một gian hàng nấu đồ ăn tại chỗ.

"Không cần thiết, về sau tôi cũng không biết sau này sẽ mở quầy hàng ở đâu nữa."

Giang Phong cười nói với thực khách.

Đúng lúc này, có thêm hai người đi vào quầy hàng.

Hai người này được Lưu Mai gọi tới.

Có một số người thích hóng chuyện, chỗ nào vui vui thì tới hóng.

Bọn họ tới quán Giang Phong, gọi một tô cơm thịt heo sợi xào thập cẩm.

Lưu Mai nhìn thấy hai người liền vẫy tay:

"Đây, tới đây ngồi đi!" (App TYT)

"Hai người phải thử món này, siêu ngon luôn. Nếu không phải vì việc đóng gói bất tiện thì tôi cũng muốn mang một phần về cho con tôi."

Sau khi nghe Lưu Mai nói xong, hai người ngồi lại.

Một người trong số họ nói:

"Nó thực sự ngon đến thế à?"

Lưu Mai cười nói: "Tôi còn có thể lừa cậu sao? Nhìn xung quanh có bao nhiêu người đi, hai vị trí này vừa mới bị bỏ trống đấy."

Khi họ đang trò chuyện thì một thực khách bên cạnh xen vào:

"Thật sự rất ngon đó. Tay nghề của ông chủ thật tuyệt vời!"

Hai người họ nửa tin nửa ngờ. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  TY T và web ty tnovel.

Một lát sau, Giang Phong lại làm một nồi thịt heo sợi xào thập cẩm.

Anh dọn năm đĩa cơm và đổ thịt heo sợi xào thập cẩm trộn với nước sốt lên trên mỗi đĩa.

Năm đĩa cơm đã sẵn sàng.

Giang Phong bưng bát cơm tới bàn khách hàng.

Hai người nhìn miếng thịt đỏ óng ả, ngửi thấy mùi thơm ấm áp, trong bụng có cảm giác đói.

Họ trộn cơm và háo hức cắn một miếng mà không đợi thịt nguội.

Thịt mềm mại kích thích vị giác, được xào rất nhiều mỡ, thấm rất nhiều nước sốt. Mỗi lần nhai, nước sốt sẽ tràn ra từ miếng thịt.

Sự thèm ăn cũng được kích thích theo cách này.

"Ôi, thật tuyệt!"

"Ngon quá trời!"

Cả hai người đều đói vì chưa ăn tối nên ngay lập tức ngấu nghiến đồ ăn.

Lưu Mai nhìn hai người ăn mà vui vẻ, bản thân cũng cảm thấy có chút tự mãn.

"Tôi đã bảo là ở đây ăn ngon lắm mà!"

Cảm giác thật tuyệt khi giới thiệu chỗ cho người khác mà vẫn được họ yêu thích.

Hai người ăn xong đĩa cơm liền giơ ngón tay cái lên đáp lại Lưu Mai.

Công việc kinh doanh của Giang Phong ngày càng tốt hơn.

Anh còn định ngày mai mang thêm một chiếc bàn và vài chiếc ghế nhỏ nữa.

Xe ăn uống của anh là "xe buýt nhỏ di động" và cũng là "xe ăn uống di động" được ưa chuộng ở các khu dân cư.

Vì là xe điện nên không cần đăng ký, điều này hơi giống với xe jeep điện.

Nhà anh cách đây không xa nên lái xe một lúc là về nhà.

Công việc làm ăn ngày càng tốt hơn, hơn nửa giờ sau, Giang Phong phát hiện đã hết thịt.

"Ông chủ, cho một phần cơm thịt heo sợi xào thập cẩm."

Lúc này lại có một thực khách khác đến đặt hàng.

"Thật xin lỗi, thịt đã hết rồi, chỉ còn lại đùi gà và thịt xào ớt thôi."

"Còn có trứng xào cà chua, cải thìa xào nấm. Có muốn lấy thêm không?”

Giang Phong đáp lại.

Nghe Giang Phong nói, thực khách có chút thất vọng.

Một người bạn giới thiệu món thịt heo sợi xào thập cẩm của Giang Phong cho người này nên mới đến đây ăn thử, không ngờ chỉ sau một thời gian ngắn mà món thịt heo sợi xào thập cẩm đã bán hết.

“Vậy thì cho thịt xào ớt và trứng xào cà chua đi.” Vị khách lại nói.

"Được, không thành vấn đề."

Giang Phong lại bận rộn.

Món thịt xào ớt của Giang Phong khác với món thịt xào ớt thông thường, khi ăn chỉ có vị hơi cay, nhưng chẳng mấy chốc cơ thể sẽ nóng lên và có thể cảm nhận được hơi nóng từ trong ra ngoài bùng lên.

Nếu ăn liên tục vài miếng, chắc chắn sẽ phải cắn một miếng cơm hoặc nhấp một ngụm canh trứng để làm loãng vị cay đi.

Những đĩa cơm đầy ắp đã được dọn ra.

Bên cạnh có một thùng rác lớn với một túi đựng rác màu đen.

Sau khi khách dùng bữa xong chỉ cần vứt đĩa giấy và đũa dùng một lần vào thùng rác.

Đôi khi bàn bị bẩn, Giang Phong sẽ lau sạch lại, thêm tí việc thôi, không phiền lắm.

Anh cứ bận rộn như vậy, mãi cho đến khi Giang Phong phát hiện tất cả đồ ăn mình chuẩn bị đều đã hết.

Anh liếc nhìn thời gian, đã là năm giờ rưỡi chiều.

Anh đến đây và bắt đầu kinh doanh vào khoảng 2h chiều, vẫn luôn có khách đến tận 5h30 chiều.

Giao diện hệ thống hiển thị:

[Số lượng khách hàng hài lòng: 209/200, nhiệm vụ ngày hoàn thành.]

[Nhận thêm phần thưởng: Công thức thịt thăn chua ngọt]

Vốn tưởng sẽ bán hàng ở đây hết một ngày, không ngờ chỉ trong một buổi chiều đã hoàn thành nhiệm vụ.

Thế này thì thanh nhàn hơn một chút.

Giang Phong là người thích sống thoải mái, hiện tại đã có được hệ thống Thần bếp, anh cũng không có ý định làm việc quá sức.

Trong cuộc sống, sự thoải mái là điều quan trọng nhất.

"Ông chủ, ngày mai anh còn ở đây không? Ngày mai tôi sẽ tới ăn nữa."

Lúc này, có một thực khách hỏi.

Giang Phong mỉm cười gật đầu: "Bắt đầu từ ngày mai trước 12 giờ trưa tới đây."

“Lúc đó vẫn còn ở đây.”

Nghe được Giang Phong nói, mọi người đều có vẻ vui mừng.

Bọn họ đều ở gần đây, tất cả dự định buổi trưa tới chỗ Giang Phong ăn cơm.

Những phần cơm tươi ngon như vậy hiếm khi tìm thấy ở các nhà hàng chứ đừng nói đến những quán ăn ven đường kiểu như vậy.

Gặp được đúng là may mắn mà.

Trong khi mọi người đang trò chuyện thì có thêm vài người nữa do một người dẫn đầu đi tới.

Người đàn ông nói: “Chính là nơi này, ăn siêu ngon luôn!”

“Ăn cái là mê ly!”

Một nhóm người đi tới quầy hàng của Giang Phong, nói: "Ông chủ, cho tôi năm phần cơm thịt heo sợi xào thập cẩm."

Giang Phong nhìn những thực khách này và nói: "Xin lỗi mọi người, đã bán hết rồi."

“Chỉ còn lại nửa nồi canh rong biển trứng thôi.”

Giang Phong vừa nói lời này, thực khách có chút giật mình.

Thực khách: "?"

“Hết rồi à?” Người dẫn đầu hỏi.

"Vâng, xin lỗi, hôm nay tôi sẽ đóng cửa hàng sớm."

"Ôi." Trên mặt nhiều người hiện lên vẻ thất vọng khó tả.

Khuôn mặt của một số thực khách đang ăn cơm đều tràn ngập niềm vui.

Người buồn người vui sao thấu được nhau.

Bản thân ăn mấy phần cơm cuối cùng thì không cảm thấy có gì, nhưng khi thấy người khác không ăn được lại cảm thấy rất vui.

Thật may mắn là mình đã đến sớm.

Nếu muộn hơn một chút chắc chỉ có thể uống canh rong biển trứng mất!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play