Buổi chiều, hai người thu dọn đồ đạc ổn thoả sau đó ra ngoài. Trên đường về, hai người tán gẫu câu được câu không. Cam Đường rảnh rỗi vừa nhìn dòng xe chạy bên ngoài vừa trò chuyện, chẳng mấy chốc lại bị thu hút bởi động tác xoay vô lăng uyển chuyển như nước chảy mây trôi của Đoàn Thương Dữ. Vô lăng màu đen bóng loáng càng làm nổi bật đôi tay trắng nõn đến chói mắt kia, ngón tay thon dài với các khớp xương rõ ràng, đường gân xanh nổi trên mu bàn tay, cộng thêm chiếc đồng hồ toả ánh sáng màu vàng nhạt lúc ẩn lúc hiện bên dưới cổ tay áo khiến anh trông càng chững chạc.
Hơn bốn mươi phút sau, Đoàn Thương Dữ lái xe vào khu dân cư Duyệt Đình. Khi xe bọn họ tiến tới trước sân nhà, bà Dư và Chu Việt Hoà đi từ trong nhà ra đón bọn họ. Đoàn Thương Dữ dừng xe xong, Cam Đường tháo dây an toàn, mở cửa bước xuống.
“Bà Dư.” Cam Đường cười, ôm lấy cánh tay Dư Lan, tay còn lại xoa đầu cậu nhóc Chu Việt Hòa đang đứng phía sau.
Dư Lan chăm chú quan sát khuôn mặt cô, môi hồng răng trắng, mặt mày rạng rỡ tươi tắn, điều này khiến bà ấy mừng thầm trong lòng. Bấy giờ Đoàn Thương Dữ cũng bước tới với món quà đã chuẩn bị từ trước, khẽ cười rồi gọi một tiếng “mẹ”. Tất nhiên, hành động đó của anh lại càng khiến Dư Lan vui hơn.
“Lại đây nào, mau vào trong thôi.”
Bốn người cùng sải bước vào nhà. Lúc bọn họ vào nhà, Chu Nại Thanh cũng bưng đồ ăn từ phòng bếp ra, Cam Đường và Đoàn Thương Dữ đồng loạt hô một tiếng “ba Chu”. Chu Nại Thanh cười tươi rói, nói với bọn họ: “Mau vào đi, ngồi xuống ăn cơm.”
Bọn họ yên ổn chỗ ngồi xong, Chu Nại Thanh nói: “Thương Dữ, có muốn uống chút gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play