Sau khi thanh toán tiền, Cam Đường nhớ lại lời Tống Giảo Giảo nói. Cô và Đoàn Thương Dữ đã kết hôn được một thời gian, nhưng ngoài ba mẹ, người lớn hai bên gia đình và Tống Giảo Giảo ra thì không ai biết chuyện, bọn họ cũng chưa đề cập việc này với nhóm Triệu Thanh Nghiên. Nghĩ tới đây, cô đeo dép lê, định tới gõ cửa phòng Đoàn Thương Dữ, nhưng chưa kịp gõ cửa đã biết anh không có bên trong mà đang ở thư phòng.
Cam Đường đứng im một chỗ suy ngẫm, hình như khoảng thời gian gần đây Đoàn Thương Dữ rất bận, về cơ bản thì tối nào anh cũng ngồi trong thư phòng xử lý công việc. Nghĩ vậy, Cam Đường rón rén đi nhẹ nói khẽ, quay về phòng ngủ. Có lẽ giờ cô không nên quấy rầy anh, đợi sáng mai nói sau.
Vào bữa sáng ngày hôm sau, bình hoa hồng đặt trên bàn ăn thu hút toàn bộ sự chú ý của Cam Đường, khiến cô quên mất việc mình muốn nói. Đến khi ngồi lên xe, trên đường tới công ty Cam Đường mới sực nhớ lại, cô nghiêng đầu nói với Đoàn Thương Dữ: “Hình như chúng ta đã quên một chuyện.”
Đoàn Thương Dữ nhìn cô: “Chuyện gì?”
Cam Đường đáp: “Hai chúng ta kết hôn cũng được một thời gian, nhưng ngoài Giảo Giảo ra thì đám Lục Kinh Tả vẫn chưa ai biết.” Bạn bè bình thường thì không sao, nhưng bọn họ là bạn bè chơi với nhau suốt mười mấy năm, nếu đến chuyện này cũng giấu giếm có lẽ không được hay cho lắm.
Đoàn Thương Dữ ngẫm nghĩ: “Đúng là nên nói chuyện với bọn họ.”
“Tôi nghĩ chúng ta nên mời bọn họ một bữa đi?” Lúc ăn cơm sẽ tiện nói về việc của hai chúng ta với bọn họ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT