Khoảng bốn mươi phút sau, hai chiếc ô tô đã đến hầm để xe khu chung cư của Đoàn Thương Dữ, Đoàn Thương Dữ đã đăng ký thông tin biển số xe của Cam Đường tại bảo vệ cổng, vì thế sau khi nhận dạng, xe của cô thuận lợi lái vào trong.
Sau khi Đoàn Thương Dữ đỗ xe xong, Cam Đường mở cửa xe, liếc nhìn trái phải: “Xe tôi có thể đỗ ở đây à?”
Đoàn Thương Dữ hiểu ý của cô, giải thích: “Tôi đã mua chỗ đậu xe này rồi, sau này xe cậu đỗ ở đây.” Mấy năm trước Đoàn Thương Ngọc đã từng nói chuyện với ông chủ bất động sản và nhờ ông ta để ý mấy chỗ đỗ xe bên cạnh chỗ đỗ xe của anh. Mà chỗ đỗ xe này ngay đối diện chỗ của anh, người ta không hay ở lại đây, trùng hợp là gần đây người ta cũng có ý muốn bán chỗ lại nên Đoàn Thương Dữ đã mua luôn.
Cam Đường gật đầu hiểu ra, chỗ đỗ xe của khu phố bọn họ thật sự rất chật. Cam Đường mang theo tám cái va li, ba người bọn họ không thể xách hết trong một chuyến nên xách tạm một ít lên nhà trước. Sau khi ra khỏi thang máy, trợ lý Cao để hai chiếc va li mình xách lại ngay cửa rồi đi xuống lấy nốt hai cái còn lại.
Đoàn Thương Dữ mở khóa bằng dấu vân tay, Cam Đường nhấc chân đi vào bên trong, nhận ra nhà của anh vẫn giống như trước, sạch sẽ như xưa, ngay cả sàn nhà màu cà phê sữa cũng sạch bong không vết bẩn và trong không khi còn có mùi thơm thoang thoảng. Chẳng mấy chốc, sự chú ý của Cam Đường đã bị cây thông Noel cao hơn nửa người bên cạnh bếp lò âm của nhà anh hấp dẫn.
Cam Đường ngạc nhiên nhìn về phía anh: “Kia chẳng phải là cây thông Noel tôi tặng cậu vào năm ngoái à?”
Đoàn Thương Dữ nhìn theo tầm mắt của cô rồi ậm ừ thừa nhận: “Phải.” Nói xong anh lấy một đôi dép thỏ bằng lông cừu từ trong tủ giày ra, đặt dưới chân cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play