Đình Khiết đóng nắp hộp phấn, buông đồ trang điểm trong tay xuống, ánh mắt nhàn nhạt lướt qua Gia Hoàng ở phía đối diện. Anh cười nhẹ một tiếng, cầm quả táo độc lên phía trước, đầu ngón miết nhẹ, mân mê quả táo trong tay.
"Phù thủy mang tiếng ác, không ngại đầu độc người khác thêm một lần nữa."
Giọng anh rất mềm, từ ngữ vô cùng rõ ràng, nhưng ngữ khí hoàn toàn là sự cay độc vốn không hề có. Sương Trà ngạc nhiên nhìn anh, chưa kịp nói gì đã bị Vinh kéo dậy, Vinh đẩy nhẹ gọng kính, khẽ nhắc nhở:
"Trang phục cậu có chút vấn đề, tớ đưa cậu đi."
Trước khi rời đi, ánh mắt cô vẫn chưa từng rời khỏi chàng trai, trong lòng như có cơn sóng nhỏ dội đến, nhưng cuối cùng vẫn bị bản thân cô ép xuống.
Mùi thuốc súng tràn ngập khắp nơi khiến học sinh trong lớp đều phải lùi ra xa, không gian như ngừng lại trong chớp mắt, Nhật Anh nhìn vào đồng hồ, khó khăn nuốt nước miếng, mặc dù biết bản thân đang chui vào ổ kiến lửa, nhưng cậu không thể để công sức của mọi người công cốc như những năm trước kia.
Nhật Anh cười gượng: "Đình Khiết, muộn giờ rồi, mày cũng nên đi trang điểm..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT