Đình Khiết buông lỏng tay, ánh mắt lơ đễnh nhìn về phía cô gái gầy gò trong phòng học, cô ngồi trên bục giảng, nấc từng tiếng nghẹn ngào, hai tay bụm mặt, bờ vai run rẩy đến đáng thương. Trái tim anh như bị ai đó nhéo mạnh, cảm giác khó chịu khiến sắc mặt anh ngày càng tệ đi.
Nhật Anh nhìn đám bạn không một ai dám lên tiếng, thầm chửi rủa trong lòng, lần nào cũng lôi cậu ta ra làm bia đỡ đạn, bạn bè kiểu này tốt nhất nên ném cho cún ăn.
"Thật ra lúc bọn tao đến đã thấy cậu ấy khóc như vậy rồi..."
Đình Khiết không nói gì, anh mở cửa, chậm rãi bước vào trong, bước đi của anh rất nhẹ, tựa như sẽ dọa sợ đến Sương Trà. Học sinh lớp 11A7 cũng không dám lớn tiếng mà rón rén theo sau.
Có lẽ đã phát giác ra tiếng động, sóng lưng Sương Trà ngay lập cứng lại, tiếng khóc nhỏ dần, không còn dữ dội như ban đầu. Bước chân tiến về phía cô, đoạn liền dừng lại ở phía trước, dù đang che mắt, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được có người đang đứng đối diện với mình.
Đình Khiết rũ mắt, khụy một chân xuống, cố tình để mình có thể ngang bằng với cô, anh nhỏ giọng:
"Sao vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT