Trần Hữu Phúc xoa dịu vợ Nhiếp lão tam trong sự tuyệt vọng: “Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ điều tra ra, đòi lại công bằng cho cô. Từ trước đến nay, đại đội sản xuất của chúng ta chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy, bây giờ lại xuất hiện kẻ làm xằng bậy, là một con sâu làm rầu nồi canh. Cho dù phải làm gì cũng nhất định phải tìm cho ra hắn.
Người bên cạnh chán nản, có người không nhịn được mà hỏi: “Vợ Nhiếp lão tam, người ta đánh cô ra như vậy, cô cũng không nhìn rõ được đó là ai sao?”
Vợ Nhiếp lão tam: “Kẻ đó vừa bước tới đã lấy lá cây bịt kín mắt, còn bịt miệng tôi lại. Tôi gọi trời trời không thấu, gọi đất đất không hay. Cái gì tôi cũng không thấy, kẻ đó vừa bước đến đã đánh tôi rồi.;
Vợ Vương Phú Quý nhịn cười: “Chị dâu ba, kẻ đánh chị là nam hay nữ vậy?”
Vợ Nhiếp lão tam: “Là nam, một người đàn ông già cao ráo. Lực tay rất mạnh.”
Vừa nghe bảo là đàn ông, một vài người trên phố liền xuất hiện nét mặt mờ ám: “Là đàn ông sao, đừng nói là kẻ đó đã nhìn trúng cô rồi nhé.”
Cuối cùng cũng có người không nhịn được mà bật cười. Vợ Nhiếp lão tam tức đến mức nhảy cẫng lên.
Trần Hữu Phúc trầm giọng nói: “Mọi người đừng cười nữa.”
Mọi người thấy đại đội trưởng nóng giận, lập tức không dám cười nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT