Nhà máy mà mười năm trước Tiêu Định Khôn lúc đầu thử nghiệm hoạt động buôn bán ngoại thương, sau đó cũng làm ăn thêm ở trong nước, bây giờ thành công gây dựng được danh tiếng cả ở trong lẫn ngoài nước, trở thành nhãn hiệu sản phẩm được lên đài truyền hình của chính quyền trung ương, mà thôn Bình Khê tự nhiên cũng bởi vậy mà tên tuổi càng trở được truyền bá rộng rãi, thậm chí còn nhận được sự chấp thuận đặc biệt từ việc cải tạo và hạn chế cấm vận huyện.
Chiếc xe ô tô chạy một mạch ra khỏi khu vực nội thành, hai bạn nhỏ ngồi ở phía sau thảo luận vô cùng sôi nổi vấn đề “đám mây ở trên bầu trời với kẹo bông gòn thì cái nào trắng hơn”, Phúc Bảo ngồi dựa trên ghế phó lại, yên lặng suy nghĩ tâm sự trong lòng.
Hiện tại mỗi lúc năm đón Tết cô đều phải luân phiên nhau, một năm ở lại thủ đô, một năm thì đi qua thôn Bình Khê, năm ngoái đã ở lại trong thủ đô rồi, bấm đầu ngón tay tính toán, đã hơn một nửa năm rồi chưa gặp được ba mẹ ông nội bà nội ở dưới quê rồi, ngược lại cũng có chút nhớ rồi.
Đang lúc suy nghĩ, cô đột nhiên cảm nhận được có gì đó không đúng lắm, loại các giác này rất nhẹ nhàng, thế nhưng không phải là hoàn toàn không có, giống như những đám mây trên khoảng trời xanh bát ngát, phiêu dạt trong trái tim.
Tiêu Định Khôn đang lái xe cũng cảm nhận được sự khác thường của vợ mình, thanh âm dịu dàng nói: “Làm sao vậy?”
Phúc Bảo cũng không thể nói rõ được loại cảm giác này, nói ra không được tốt lắm, cũng không đến mức coi như không có chuyện gì, thế nhưng không có cách nào xem nhẹ được.
Cô cau mày: “Em cũng không biết em bị làm sao nữa, cứ luôn cảm thấy, nếu như cứ tiếp tục như thế này thì không được thông thuận lắm...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT