Miêu Tú Cúc cười đến không khép nổi miệng, nói hai đứa bé này có người để bầu bạn, như thế mới gọi là tốt.
Đối với điều này, Phúc Bảo đương nhiên cũng rất mãn nguyện, cô từ nhỏ đã ở với cái anh trai chị gái ăn chung một nồi mà trưởng thành, đã quen với việc trong nhà có rất nhiều trẻ con, mọi người đều vô cùng náo nhiệt.
Tiêu Định Khôn cũng chẳng quan tâm đến một đứa con hay là hai đứa con, anh đã từng nghiên cứu qua một vài tư liệu về mang thai, cảm thấy sinh đôi sẽ tạo thành áp lực cho cơ thể của người mẹ, như vậy thì Phúc Bảo mang thai sẽ rất vất vả, vì vậy cũng không thể nói ra được là có bao nhiêu yêu thích.
Có điều cũng may mắn, Phúc Bảo chung quy lại chính là một người có phúc khí, cả quá trình mang thai của cô rất thuận lợi, lúc sinh cặp song sinh ra cũng rất thuận lợi, ngay đến cả vị bác sĩ phụ trách cũng nói, rất ít khi thấy cặp song sinh đầu lòng nào mà được sinh ra thuận lợi đến như vậy, gần như không phải chịu chút khó khăn nào.
Duệ Duệ là đứa thứ nhất, là anh trai, Noãn Noãn là đứa thứ hai, là em gái.
Lúc sinh ra trong lượng của hai đứa bé không hề nặng, thế nhưng sau khi đầy tháng cũng đã được hơn mười cân rồi, trắng trắng mập mập, giống như hai con búp bê hồ lô đáng yêu vậy.
Phúc Bảo rất thích hai đứa bé, cho dù khi đó cô chỉ mới trở về viện hàn lâm khoa học trong nước được một hai năm, trong lúc đang phấn đấu vì sự nghiệp, vẫn để dành ra không ít tinh lực để chăm sóc cho hai đứa bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT