Bảo Ni phì cười, kéo Phúc Bảo sang nói chuyện, sau lại lén lút kề tai nói nhỏ: “Đừng nghe Tú Ni nói, thấy em vào thành phố mà thèm đấy, ngày nào cũng nằm mơ muốn đi vào thành phố cả!”
Qua ngày ba mươi tết náo nhiệt, đốt pháo, ăn sủi cảo thì ngày hôm sau chính là mùng một, mùng một năm nay không giống với năm rồi, năm nay là đám cưới của Hoắc Cẩm Vân và Tô Uyển Như.
Người dân thôn Bình Khê thật sự kính trọng Hoắc Cẩm Vân và Tô Uyển Như, biết hai người muốn về thôn tổ chức tiệc cưới thì ai cũng vui mừng, cảm thấy rất có thể diện. Đây là thanh niên trí thức đến chỗ bọn họ làm thầy giáo mười năm, bây giờ đã về lại thành phố nhưng lại về đây tổ chức đám cưới đấy, nghĩ đến là thấy tự hào rồi.
Vì phần thể diện này nói sao bọn họ cũng phải tổ chức hôn lễ này thật lớn mới được. 
Vì thế đám cưới của Hoắc Cẩm Vân và Tô Uyển Như trở thành đám cưới long trọng nhất mười năm gần đây ở thôn Bình Khê, nam nữ già trẻ cả thôn đều đến tham dự, nữ giúp việc nhẹ, nam giúp việc nặng, Miêu Tú Cúc còn mời người thổi kèn xô na tới, khua chiêng gõ trống, đến cả đội rước dâu, pháo đốt cũng chất thành đống.
Đám cưới quá xôn xao đến nỗi thôn bên cạnh cũng nghe tiếng chạy qua hóng chuyện. 
Hôn lễ náo nhiệt hết cả buổi sáng, tới buổi trưa mới bắt đầu đãi tiệc, trên bàn tiệc bày đầy dĩa thức ăn lớn, món nào cũng chín mềm thơm nức mũi, thịt ba chỉ miếng nào cũng lớn, cùng với cải trắng tươi ngon, còn có nấm nữa, trong canh đều có dầu, nhìn đã thấy ngon.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play