Sau bữa trưa mọi người đều đi qua chỗ Miêu Tú Cúc, qua đến mới biết trong phòng Miêu Tú Cúc đã chật ních người, không còn chỗ chen chân.
Hai nhân khẩu nhà Thẩm Hồng Anh cũng đi qua đó, nhìn thấy đám người Phúc Bảo thì ngại ngùng chào hỏi.
Bây giờ chi thứ hai và thứ tư sống sung sướng, tuy nhà bà ấy cũng không kém lắm, nhưng chung quy vẫn thua người ta nhiều, mỗi khi bà ấy nhớ tới chuyện của Phúc Bảo thì trong lòng vẫn cảm thấy không được tự nhiên nên rất yên tĩnh, không dám nổi bậc.
Còn Lưu Chiêu Đệ thì bĩu môi thở dài, nên làm gì thì làm cái đó, mỗi người nấy khác so đo cũng chẳng được gì, thế gì so đo làm gì chứ? Có bánh bột ngô thì ăn bánh bột ngô, như vậy đã hài lòng rồi!
Ngưu Tam Ni và Lưu Quế Chi khá thân với nhau, hai ngày trước đã gặp nhau rồi, lần này gặp lại càng nói chuyện vui vẻ hơn, tính cách bà ấy cởi mở, nói chuyện thẳng thắng nhưng rất được lòng người, nên mọi người nhanh chóng trò chuyện rôm rả với nhau.
Mấy người phụ nữ nói chuyện một lúc thì nhanh chóng chia thành nhóm nhỏ, cô và tôi nói chuyện hợp, tôi và cô nói chuyện không ưng.
Mấy anh em Cố Vệ Quốc, Cố Vệ Dân và Cố Vệ Quân thì thật ra không có cảm giác gì đặc biệt, đàn ông tính tình sảng khoái, dù sao cuộc sống cũng không có gì khó khăn, tuy đều đã ở riêng nhưng vẫn là anh em một nhà, ngày thường cũng có hâm mộ nhà chú tư sống tốt nhưng tới khi ăn tết thì lại vui vẻ như thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT