Bà suy nghĩ xong thì nói: “Chúng ta tranh thủ thời gian đi, còn phải đến thăm hai người Tuệ Tâm, Tuệ Như đã chăm sóc Phúc Bảo lúc trước nữa, để cảm ơn người ta năm đó đã chăm sóc Phúc Bảo nhà ta.”
Ông cụ Vu và Vu An Dân đương nhiên là đồng ý, Vu Kính Diệu cũng ồn ào đòi đi theo, nhưng bị Ninh Tuệ Nguyệt trừng mắt, mắng: “Con hấp tấp bộp chộp đừng có đi theo, ngày mai chú Hoắc kết hôn con ở nhà phụ giúp đi, Thắng Thiên cháu dẫn Kính Diệu theo đi, có làm gì thì kêu nó phụ, nếu nó không nghe lời thì về mách ba nó đánh nó.”
Vu Kính Diệu nhìn dáng vẻ hung dữ của mẹ mình đành phải ở nhà, nghĩ lại đi theo Cố Thắng Thiên chơi cũng được, cho nên không đòi đi theo nữa.
Sau khi cậu xuống nông thôn thì Cố Thắng Thiên đã kể cho cậu nghe rất nhiều chuyện trong núi, còn nói sẽ dẫn cậu vào núi bắt con thỏ gì đó nữa, cậu đã chờ lâu lắm rồi.
Bên này, mấy người nhà họ Vu và Cố Vệ Đông đang bàn bạc, Cố Vệ Đông nghĩ mùa đông ở trong núi rất lạnh, sợ mấy người bọn họ đi lên đó sẽ nguy hiểm, nhưng Vu An Dân người ta xuất thân quân nhân, lại từng đóng quân ở trong núi, hẳn là không thành vấn đề, mà lúc này Tiêu Định Khôn cũng bày tỏ muốn đi cùng mọi người.
Cố Vệ Đông lập tức yên tâm, có con rể tương lai Tiêu Định Khôn đi theo thì không cần lo gì nữa rồi.
Tiêu Định Khôn là ai chứ, năm đó lăn lộn ở trong núi còn quen thuộc nơi đó hơn cả người địa phương là ông ta nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT