Phúc Bảo đang nhanh tay trộn thức ăn cho gà, nghe vậy thì cười nói: “Ông nội, trong núi không khí trong lành, nước cũng mát hơn, đương nhiên là ngủ ngon hơn rồi.”
Ông cụ Vu không ngừng gật đầu: “Thịt heo cũng thơm ngon hơn, hôm qua ông ăn ba miếng lớn lận đấy!”
Người lớn tuổi răng yếu, bình thường cũng không cảm thấy thịt ngon, không thích ăn thịt, lúc còn trẻ sống đầu đường xó chợ đánh tiểu Nhật Bản, lớn tuổi thân thể hao mòn, tuy rằng có thể hưởng phúc, nhưng lại không có phúc hưởng.
Nhưng lần này tới núi Đại Cổn Tử lại ăn được ba miếng thịt lớn cũng không hề cảm thấy ngán chút nào.
Phúc Bảo phì cười, đưa thức ăn gà đã trộn xong cho ông cụ Vu: “Ông à, người ta nói mạng sống là ở chỗ vận động, ông lại không làm việc gì đến nơi đến chốn cả, cho gà ăn trước đi đã.”
Ông cụ Vu lại rất có hứng thú, nhận lấy chậu thức ăn kêu bầy gà lại cho ăn, đám gà trống gà mái nhìn thấy người lạ con nào con nấy chỉ đứng đực ra trố mắt nhìn ông, làm Phúc Bảo đứng bên cạnh cười nghiêng ngả: “Ông à, ông thử kêu chúng cục tác cục tác xem.”
Ông cụ Vu nghĩ thấy cũng có thể lắm, thế nên kêu thử cục tác cục tác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play