Nhưng lúc này, Tiêu Định Khôn lại mở miệng, giọng nói trầm thấp như đang thì thầm: “Anh nói gì sai à? Trong lòng ba mẹ hai bên, ông nội bà nội đều thừa nhận anh là con rể tương lai, còn có ai có ý kiến nữa?”
Khuôn mặt Phúc Bảo nóng hừng hực, ánh mắt nhìn thẳng, hừ nhẹ: “Em không thừa nhận.”
Tiêu Định Khôn nâng lên cánh tay ôm nhẹ eo cô.
Phúc Bảo khẽ kêu lên, nhỏ giọng nói: “Đừng mà, đây là trong thôn, đừng để người khác nhìn thấy!”
Nếp sống trong thôn rất bảo thủ, nhìn thấy nam nữ nắm tay nhau thì sẽ cảm thấy các người đang làm chuyện không đứng đắn.
Tiêu Định Khôn: “Ở đây không có ai.”
Nói xong, anh để cô dựa vào ngực anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play