Ngày hôm sau, theo kế hoạch, người nhà họ Cố sẽ tới chỗ của Hoắc Cẩm Vân, nhưng ai ngờ cũng vừa đúng lúc bên này vừa chuẩn bị ra ngoài thì Hoắc Cẩm Vân tới cửa.
Hai bên vừa hay chạm trán nhau.
Mà điều khiến mọi người bất ngờ là có Tô Uyển Như đi cùng Hoắc Cẩm Vân.
Phúc Bảo đột nhiên nhìn thấy Tô Uyển Như, cũng có chút không tin nổi, Tô Uyển Như nhào tới ôm bả vai cô: “Phúc Bảo, nhớ chết chị rồi!”
Lúc này Phúc Bảo mới phản ứng lại, vui mừng kêu ra tiếng: “Chị Uyển Như, chị Uyển Như, chị cũng tới thủ đô sao!”
Ngày mùa đông, Tô Uyển Như mặc áo phao cười đến đỏ ửng cả mặt, ánh mắt sáng ngời động lòng người: “Đúng vậy, chị cũng tới, trường học chị thi cuối kỳ sớm, thi xong chị không chờ kết quả mà nhanh chóng tới đây luôn, sự thay đổi này cũng hay, em vẫn còn ở thủ đô, cũng vừa đúng lúc thăm ông nội Cố và bà nội Cố một chút.”
Hoắc Cẩm Vân chào hỏi người nhà họ Cố trước, sau đó mới cười ha ha nói: “Phúc Bảo, chị Uyển Như của em vẫn luôn la hét nói nhớ em, ồ không, hôm qua vừa mới tới thủ đô, hôm nay đã dùng ánh mắt đầy trông mong nói đi tìm em, vừa hay ngày hôm qua chúng tôi gặp được Định Khôn, biết em không ở Đại học Bắc Kinh mà ở đây nên muốn tìm tới địa chỉ này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play