Thậm chí Miêu Tú Cúc còn niệm một tiếng a di đà phật: “Mấy năm nay không dễ dàng gì, mọi người đều không dễ dàng chút nào!”
Tô Uyển Như cười nói: “Thật ra chị rất nhớ đại đội sản xuất Bình Khê của chị, cũng nhớ núi Đại Cổn Tử, chị còn nghĩ đợi sang năm bớt chút thời giờ về đó thăm một chút.”
Cô ấy vừa nói xong, ánh mắt Miêu Tú Cúc sáng lên, bà cụ nhìn về phía Ninh Tuệ Nguyệt: “Hay là đến lúc đó mọi người cùng qua đó đi, mọi người tụ tập lại với nhau, như vậy tuyệt vời biết bao!”
Tất nhiên là Ninh Tuệ Nguyệt đồng ý, mà ông cụ Vu lại hăng say suy nghĩ một chút: “Ông cũng đến xem thử, xem núi Đại Cổn Tử Phúc Bảo nói.”
Tô Uyển Như thấy ông cụ Vu này rõ ràng là rất lớn tuổi nhưng lại có chút trẻ con, cô ấy phụt cười: “Vậy thì tốt quá, ông Vu, đến lúc đó cháu sẽ đi cùng.”
Nói đến đây, cũng không biết là ai nói ra một câu: “Hay là về trong Tết Âm Lịch!”
Hoắc Cẩm Vân cười nói: “Vừa đúng lúc chúng cháu muốn tổ chức lễ cưới vào Tết Âm Lịch —”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play