Ninh Tuệ Nguyệt lại gọi người giúp việc lấy hai chai rượu vang đỏ tới: “Chai rượu ngon này, phụ nữ chúng ta cũng có thể uống được, để bọn họ uống rượu trắng, chúng ta uống rượu này.”
Lưu Quế Chi vội lắc đầu xua tay: “Không được không được, tôi cũng không uống được rượu.”
Ninh Tuệ Nguyệt kiên trì: “Nếm thử đi, nồng độ cồn của rượu này ít, sẽ không say đâu, cũng dễ uống.”
Phúc Bảo đã từng nghe nói về rượu vang đỏ, cầm lấy ly rượu, rót cho Miêu Tú Cúc và Lưu Quế Chi: “Bà nội, mẹ, ở nông thôn chúng ta, trên bàn tiệc không có chỗ ngồi cho phụ nữ, nhưng đây là ở trong nội thành, ở trong nội thành phụ nữ cũng uống rượu, bà và mẹ vất vả bận rộn hơn nửa đời rồi, cũng chưa từng vào trong nội thành, lần này có cơ hội, phải thăm thú nhiều một chút, cũng nếm thử nhiều thứ một chút.”
Ban đầu Miêu Tú Cúc không có ý định nếm thử, bà cụ cũng cảm thấy uống rượu là việc của đàn ông, nhưng nghe Phúc Bảo nói như vậy vừa, bà cụ cũng cảm thấy hứng thú: “Phúc Bảo nhà ta nói chuyện, bà thích nghe, nghe theo lời của Phúc Bảo, chúng ta nếm thử rượu vang đỏ này xem.”
Ninh Tuệ Nguyệt cười nâng cái ly lên: “Thím Miêu, cháu thích năng lượng nhiệt tình này của thím, nào, chúng ta uống chút rượu, hai ngày nữa mọi người phải về rồi, trong lòng cháu cũng có chút khó chịu, cháu uống cạn một ly, coi như là cháu tiễn mọi người.”
Ở nông thôn, Miêu Tú Cúc và Lưu Quế Chi đều là mặt cắm xuống đất lưng ngửa lên trời, về đến nhà thì bận việc trong nhà bếp, nào có thời gian gặp những tình huống thế này, cũng chưa từng có ai chính thức nâng ly mời rượu hai người, lập tức vội vàng cầm ly rượu lên, cũng học theo dáng vẻ của Ninh Tuệ Nguyệt: “Nào, cụng ly!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT