Ông nội lớn tuổi, có lúc không minh mẫn, có lúc thì rất khôn khéo, sau khi hai người chém giết mấy trận ở trên bàn cờ xong, ông nội khen Tiêu Định Khôn: “Hay, chơi hay lắm!”
Miêu Tú Cúc nhìn tình huống này, lén vui mừng, dùng khuỷu tay chạm vào Phúc Bảo: “Bây giờ cháu không lo lắng nữa rồi chứ?”
Khuôn mặt Phúc Bảo ửng đỏ, nhỏ giọng nói: “Bà nội, bà nói gì vậy!”
Miêu Tú Cúc: “Chậc chậc chậc, Phúc Bảo, ở trước mặt bà nội thì không cần ngượng ngùng, không phải cháu lén lút quan sát, sợ ông nội không thích anh Định Khôn của cháu sao?”
Phúc Bảo bị nói trúng tim đen, dứt khoát ôm lấy cánh tay Miêu Tú Cúc, nhẹ nhàng cười nói: “Vẫn là bà nội thương cháu, hiểu rõ tâm tư của cháu, chuyện gì cũng ủng hộ cháu!”
Miêu Tú Cúc nghe được lời này trong lòng vô cùng thoải mái!
Bà cụ nhớ tới mấy năm nay, thỏa mãn mà thở dài một hơi: “Phúc Bảo, ông nội cháu và cả ba mẹ cháu đều là người tốt, bọn họ thật lòng thương cháu, trong lòng ông nội cháu không thích cháu có người yêu lắm cũng là vì sợ cháu bị lừa, bọn họ không biết Định Khôn, không hiểu con người Định Khôn, đương nhiên là sẽ không yên tâm, bây giờ hiểu rồi thì cũng sẽ không nói gì nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play