Bà ấy nghĩ đến đủ thứ, ngược lại thấy bất đắc dĩ nên chỉ đành đi đến bàn bạc với Vu An Dân. Nhưng Vu An Dân không hề để ý: “Bây giờ cậu ta muốn yêu đương với Phúc Bảo nhà ta, đương nhiên phải có thiện ý. Chúng ta không cần nghĩ nhiều, người nên lo lắng là cậu ta.”
Lần này Ninh Tuệ Nguyệt quay ngược lại, nói cũng đúng.
Bây giờ là lúc ba mẹ vợ gặp con rể, dù sao thằng nhóc này đến nhà phải cúi đầu khom lưng.
Ninh Tuệ Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, lại bắt đầu lên kế hoạch cuối tuần trong nhà nên nấu món ăn gì, đến lúc đó sắp xếp thế nào và nên nói với ông cụ về anh như thế nào. Tất cả mọi chuyện cần phải nghĩ chu toàn.
Thật ra gần đây người nhà họ Cố cũng ở đây, trong nhà nhiều chuyện như vậy nên Ninh Tuệ Nguyệt bận hơn trước rất nhiều. Nhưng bây giờ bà ấy lại cảm thấy tinh thần phấn chấn, cả người dồi dào sức lực, bận rộn đến nỗi vừa phấn khởi vừa nhiệt tình. Nghe Miêu Túc Cúc kể về chuyện dưới quy, cùng với Lưu Quế Chi kể về Phúc Bảo hồi còn nhỏ, bà ấy cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.
Đến cuối tuần, là ngày Tiêu Định Khôn đến thăm nhà. Vừa mới sáng sớm, Miêu Túc Cúc và Lưu Quế Chi đã bận rộn làm việc trong nhà bếp. Ninh Tuệ Nguyệt thì bảo người làm quét dọn sân trước sân sau, mấy người đàn ông trong nhà họ Cố và Ninh An Dân ngồi uống trà cùng với ông cụ, đồng thời cố gắng trấn an ông cụ: “Người ta chỉ đến đây thăm hỏi ông thôi, thăm hỏi sức khoẻ ông thôi, không có ý gì khác đâu.”
Nhưng ông cụ Vu vẫn thở hồng hộc, vừa nghĩ đến người đó chính là em trai của con dâu nhà ông Tôn là thấy khó chịu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT