Điều này hơi bất ngờ, cô Ninh là người thân của mẹ, nhưng trước kia cô cũng không nhận ra dáng vẻ của Vu Tiểu Duyệt. Cô lập tức nói một hai câu với Lưu Quế Chi, sau đó vội vàng đi vào.
Vừa đi vào, quả nhiên nhìn thấy cô Ninh đang ngồi nói chuyện với Ninh Tuệ Nguyệt ở trong đó. Ninh Tuệ Nguyệt vừa nhìn thấy Phúc Bảo đi vào thì vội vàng nói: “Huệ Tân, nhìn này, đây là Phúc Bảo- con gái của tôi.”
Nói rồi bà ấy lại giới thiệu với Phúc Bảo: “Phúc Bảo, đây là em họ nhà chú Đường của mẹ, cùng lớn lên với mẹ, sau này hai chị em cùng tập múa trong đoàn văn nghệ. Con mau chào dì Tư đi.”
Ninh Tuệ Tân nhìn Phúc Bảo, sững sờ: “Tuệ Nguyệt, đây chính là đứa con gái đã mất tích nhiều năm của chị sao?”
Ninh Tuệ Nguyệt: “Đúng vậy, con bé cũng học ở trường đại học Bắc Kinh đó. Có lẽ con bé cũng biết sinh viên thiên tài mà em vừa nói đến đó.”
Ninh Tuệ Tân vô cùng mừng rỡ, cười ha ha: “Ôi chao, ôi chao, trên đời này vẫn có chuyện trùng hợp như vậy! Đúng là không thể ngờ được, trên đời còn có chuyện trùng hợp như vậy.”
Phúc Bảo mỉm cười đi lên phía trước, chào hỏi Ninh Tuệ Tân: “Cô Ninh, hoá ra cô là em họ của mẹ em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT