Phúc Bảo thấy anh tưởng là thật, cô vừa không đành lòng vừa thấy hơi buồn cười.
Bình thường anh luôn nhìn thấu suy nghĩ của mình, nhưng không biết mình lại bị lừa bởi trò mèo này của cô.
Phúc Bảo cố gắng nhịn cười, làm dáng vẻ nghiêm túc: “Em... Em cảm thấy... Em cảm thấy...”
Chết rồi, thật sự không nhịn được nữa. Phúc Bảo bật cười khanh khách.
Lúc đầu Tiêu Định Khôn còn nghi ngờ nụ cười này của cô, sau đó anh hiểu ra, ánh mắt tối sầm lại. Anh cầm lấy cổ tay của cô, nghiến răng nói: “Tiểu Phúc Bảo, em đang chọc anh đúng không?”
Phúc Bảo đắc ý: “Anh Định Khôn ngoan nào, đừng tức giận, em chỉ chọc anh một chút thôi mà.”
Từ giọng điệu, ngữ điệu của cô đều giống y hệt với Tiêu Định Khôn nói với cô vừa nãy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT