Cô sợ ba mẹ biết mình tìm ba mẹ ruột thì sẽ khó chịu, nhưng ba mẹ lại mừng cho cô. Họ sợ cô bị ức hiếp nên bỏ lại việc làm ăn buôn bán dưới quê, cầm những đồng tiền vất vả mới kiếm được lên đây để làm chỗ dựa cho cô. 
Lớn như vậy rồi nhưng Phúc Bảo vẫn nhào vào lòng Lưu Quế Chi giống như một đứa trẻ: “Mẹ, mẹ tốt với con quá!” 

Đun nước ấm xong, Phúc Bảo đưa ba mẹ, ông bà nội đến tiệm ăn nhà nước ăn trác tương miến (*). Lúc ăn cơm, cả nhà ai nấy đều nói cười vui vẻ. Phúc Bảo biết lần này Cố Dược Tiến đạt được thứ hạng tốt trong cuộc thi đấu võ của các khu vực quân sự, tương lai rộng mở. Sau này cơ hội đỗ vào trường quân sự ở Thủ đô rất lớn, cả nhà đều rất vui mừng. Nghĩ đến việc sau này Cố Dược Tiến cũng lên Thủ đô, như vậy lại có thể giúp đỡ, chăm sóc cho Phúc Bảo.
(*) Trác tương miến là một món mì có nguồn gốc từ Sơn Đông, Trung Quốc. Sợi mì to bản được trộn với nước sốt đậu tương được chao qua dầu.
Miêu Tú Cúc: “Ba đứa trẻ nhà chúng ta đều ở Thủ đô, vậy là bà yên tâm rồi, không sợ người khác bắt nạt Phúc Bảo nhà chúng ta nữa!”
Cố Dược Tiến cười: “Bà nội, bà yên tâm đi. Phúc Bảo nhà chúng ta như thế, sao có thể bị coi thường? Ai dám bắt nạt em ấy, cả đám anh trai bọn cháu sẽ cho họ biết thế nào là lợi hại!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play