Khi nói, anh bao trọn bàn tay bé nhỏ yếu đuối của cô rồi nhét vào trong túi quần của mình, sau đó bật chiếc ô lớn ra: “Đi thôi, anh đưa em về ký túc xá.”
Phúc Bảo: “Vâng ạ.”
Đi từ cổng trường đại học Bắc Kinh về khu ký túc xá phải đi qua khu phong cảnh thu nhỏ. Bọn họ đi đến bên hồ, bước từng bước chậm chạp cũng có thể là một con đường dài.
Bàn tay Phúc Bảo được bao trọn trong lòng bàn tay ấm áp, chậm rãi bước từng bước trong tuyết.
Cô không sợ lạnh.
Đi cùng với anh, có như thế nào cũng không lạnh.
Người đánh vỡ sự im lặng là Tiêu Định Khôn: “Gần đây nhà họ Vu thường xuyên qua chỗ này sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT