Người ở trong quân đội có thể được lựa chọn đến trường quân đội là chuyện vô cùng hiếm, khi đi ra trường quân đội cũng khác nhau. Họ có cấp bậc, có thể làm sĩ quan, con đường đi cũng khác với lĩnh nghĩa vụ bình thường.
Cố Thắng Thiên đắc ý: “Chắc chắn một trăm phần trăm, đây đều là những lời ba mẹ nói trong điện báo. Họ còn nói anh của chúng ta cũng viết thư cho chúng ta, có thể vẫn chưa nhận được, đợi mấy mấy ngày nữa sẽ có. Ba mẹ còn nói họ đã thu dọn đồ đạc rồi, chuẩn bị đến đây thăm chúng ta.”
Phúc Bảo vui mừng rạng rỡ: “Tốt quá rồi, có thể gặp được ba mẹ, ông bà nội và cả anh của chúng ta rồi.”
Cố Dược Tiến thì không tính là gì, dù sao anh ấy thường xuyên không ở nhà đã quen rồi. Nhưng Phúc Bảo thật sự sợ nhớ ba mẹ và ông bà nội, cô nhớ chết đi được.
Cuộc sống đại học ở Bắc Kinh rất khác so với quê nhà, thậm chí đến bây giờ nghĩ đến ba mẹ và ông bà nội, cô dường như đang mơ vậy.
Cô vô cùng mong muốn họ đến đây ngay, hy vọng biết bao có thể nhìn thấy họ vào lúc này.
Cố Thắng Thiên thấy dáng vẻ sốt sắng của Phúc Bảo như vậy, cười nói: “Được, nhìn em sốt ruột như vậy. Có lẽ mất ngày nữa họ mới lên đường, dù sao cũng phải chuẩn bị một chút. Em đừng sốt ruột, rốt ruột quá cũng không có tác dụng gì đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play