Cô vừa nói ra lời này, Lý Quyên Nhi bèn hơn run lên, rồi gật đầu: “Đúng vậy, hình như không kém hơn bao nhiêu. Có phải vậy không chị Phượng Hoa, anh rể bao nhiêu rồi ạ?”
Vương Phượng Hoa: “Anh ấy à, ba mươi rồi, chị nghe nói Bành Hàn Tùng vẫn chưa tới ba mươi mà? Nhỏ hơn đó, căn bản là không có gì, trên trời dưới đất, kém rất xa đó!”
Phúc Bảo tiếp tục nói: “Nhưng ở cái tuổi đó thì chỗ nông thôn cũng phải kết hôn có con hết rồi. Bành Hàn Tùng cũng nghị lực thật, lại chưa từng kết hôn mà sau còn được nhận vào đại học.”
Cô vừa nói vậy xong, Vương Phượng Họa chợt nhận ra, nhìn về phía Lý Quyên Nhi.
Trong phút chốc, lòng Lý Quyên Nhi thấy hơi khó chịu. Cô ấy thật sự thích Bành Hàn Tùng, nhưng sau khi nghe Phúc Bảo nói như thế, dường như cô ấy thấy mình đã yêu một ông già.
Mạc Gia Tư thấy vậy bèn liều mạng nháy mắt với Phúc Bảo. Tuy nhiên, Phúc Bảo lại làm như không nhìn thấy.
Mạc Gia Tư đành phải tự lên tiếng: “Chuyện này thì thể hiện điều gì, nó thể hiện rõ là duyên phận! Ở nông thôn, người ta hơn hai mươi tuổi rồi mà chưa lập gia đình, thi lên đại học, tạo ra duyên phận đẹp đẽ với Lý Quyên Nhi của chúng ta. Tuyệt quá đi thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play