Thế là hai người nắm tay nhau, bắt đầu tâm đắc 'giao lưu'. Nào là cậu nghĩ ra sao, rồi người kia có ý gì.
Lúc này lòng Phúc Bảo đã ngập tràn hào hứng rồi. Cô chạy sang một bên mở cái hộp nhỏ ra. Sau khi mở xong, chỉ thấy bên trong có một cái kẹp tóc. Trên cái kẹp được khảm một hàng ngọc trai trắng, sáng bóng mượt mà, lấp lánh ánh sữa, tinh xảo khả ái, cực kỳ đẹp.
Số trang sức mà người thời này có đều rất ít, bình thường họ cũng không tha thiết gì, nhưng bây giờ thấy thứ phát sáng, long lanh thế này, tất nhiên các cô gái trẻ sẽ thích, không dời mắt đi được.
Phúc Bảo lấy ra kẹp lên đầu, soi gương. Quả nhiên rất là đẹp!
Khuôn mặt cô có hơi ửng lên. Cô nghĩ tới cảnh tượng Tiêu Định Khôn ôm mình ngày hôm nay, rồi dáng vẻ lúc anh đưa quà cho mình. Một cảm giác ngọt ngào bèn trào dâng trong lòng cô.
Phúc Bảo không biết Tết Nguyên đán cũng phải tặng quà, nên chẳng chuẩn bị món quà gì cả, vậy mà anh lại biết, còn nghĩ tới.
Tuy là cái kẹp ngọc trai trên đầu rất đẹp, nhưng điều khiến Phúc Bảo hạnh phúc hơn là dáng vẻ lúc anh tặng quà cho cô - vừa nghiêm túc vừa lãng mạn, cứ như cô chính là người anh cực kỳ trân trọng vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT