Cô gái thanh thuần dịu dàng cười với anh, cười đến mức có thể so sánh với hoa sen trắng trên núi tuyết. Cô vẫy tay nói tạm biệt với anh, từng bước đi xa.
Anh đứng ở đó muốn gọi cô lại nhưng cô chỉ một đi mà không trở về. Từng bước đi của cô dường như đều đẹp lên trái tim anh.
Từ lúc sinh ra Tiêu Định Khôn đã biết mình không giống người khác, anh sẽ mơ hồ cảm giác được vài chuyện, có trực giác nhạy bén hơn người bình thường. Những cái này khiến anh không giống những đứa trẻ bình thường, từ lúc còn nhỏ đã có được suy nghĩ thành thục và năng lưc tư duy logic.
Một năm đó anh mười ba tuổi, tâm huyết sục sôi muốn thay chị gái Tiêu Sở Tĩnh của mình xuống nông thôn.
Lúc xuống nông thôn anh đã gặp được một cô gái nhỏ, lần đầu tiên gặp cô bé đó anh đã biết mình muốn đối xử thật tốt với cô bé mà lại không có lý do gì cả.
Anh mơ hồ cảm nhận được cô rất quan trong với anh nhưng vì sao lại quan trọng, đến cùng cô là ai thì anh cũng không biết được.
Mấy năm rời xa lại trùng phùng, gặp cô một lần nữa, cô đã trưởng thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT