Phúc Bảo vội vàng lắc đầu: “Không sao đâu là gió bên ngoài quá lớn nên mới như vậy thôi.”
Phùng Mĩ Ni: “Gió thổi cậu thành như vậy sao?”
Chỉ có Vương Phượng Hoa thấy vậy thì suy nghĩ gì đó, sau đó đột nhiên cười: “Các em không thử nghĩ xem hôm nay Phúc Bảo đi đâu sao?”
Mọi người suy nghĩ, lại nhìn Phúc Bảo, giật mình.
Mà đôi mắt sắc sảo của Lý Quyên Nhi thấy cái túi trong tay Phúc Bảo, không khỏi rít lên một tiếng: “Máy nghe nhac. Cậu có máy nghe nhạc.”
Phúc Bảo lấy ra đặt lên bàn gỗ trong ký túc xá: “Ừ anh ấy cho mình, bảo là để mình luyện học tiếng Anh cho tốt.”
Anh ấy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play