Phùng Mỹ Ny phì cười ra tiếng, hơi khó tin nói: “Mình sao? Là một nhà văn sao? Mình là một sinh viên khối khoa học tự nhiên, hồi học trung học mình đều lo lắng về điểm viết văn của mình.”
Giọng điệu Phúc Bảo lại khẳng định: “Cậu viết văn là viết văn vì kỳ thi, bây giờ cậu viết trải nghiệm của riêng cậu chắc chắn sẽ nói ra suy nghĩ của mình, không nên viết đồ đạc trở thành đồ đạc, cậy là một giấy viết bản thảo là bạn học, cậu kể hết sự trải nghiệm của cậu cho bạn học của cậu nghe là được.”
Nghe vậy, trong lòng Phùng Mỹ Ny hơi giật giật, như có điều suy nghĩ, cuối cùng gật đầu: “Được rồi, Phúc Bảo, cậu nói đúng, để mình thử xem sao.”
*
Mấy ngày kế tiếp bên ngoài càng ngày càng lạnh, Thủ đô nằm ở phía bắc, ở phía bắc mùa đông là lạnh đến thấu xương, mấy nữ sinh trong ký túc xá ngay cả thư viện cũng lười đi, chỉ mượn sách rồi nằm sấp trên giường để đọc, quấn chân trong chăn kín mít rất ấm áp.
Gần đây Ninh Tuệ Nguyệt tới tìm Phúc Bảo vài lần, đều là đưa đồ ăn, có vài thứ quá quý giá nên cô từ chối, có điều Ninh Tuệ Nguyệt tự mình nấu đồ ăn ngon, cô cũng tiếp nhận được rồi.
Ngoại trừ đồ ăn ra, Vu Kính Diệu cũng tới tìm cô, thế nhưng cậu lại cầm bảng điểm mình tham gia giải đấu toán học nào đó đến đây và nói rằng cậu xuất sắc như thế nào, còn cầm theo lời bình mà thầy giáo đã tổng kết cho cậu nói là cậu tốt bụng đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT