Mạc Gia Tư cũng trêu ghẹo theo: “Xem ra chúng ta cũng phải nhanh chóng tìm thôi, nhìn Phúc Bảo người ta cũng đã có đối tượng để đan khăn quàng cổ rồi.”
Phúc Bảo nghe vậy, cố ý cười nói: “Các cậu nói cái gì thế, ai nói đó là đối tượng của mình, anh ấy giúp chúng ta không ít, lại làm tài xế lái xe bán tải, lại còn chụp ảnh cho chúng ta, cuối cùng còn cứu mạng Phùng Mỹ Ny cậu, chúng ta không nên cảm ơn người ta sao? Hừ, mình không tìm các cậu để yêu cầu tiền len là quá tốt bụng rồi, bây giờ mình đã nghĩ rõ ràng, nhanh chóng lấy ra đây, tiền len, phiếu vải, mình muốn lấy hết!”
Mọi người nghe cô nói như vậy, đều cười rộ lên, Vương Phượng Hoa ngẫm lại cũng phải: “Tiền len này chúng ta cùng nhau chia đi, cái này vốn nên làm mà.”
Phùng Mỹ Ny càng đồng ý: “Người ta đã cứu mình, mình cũng không có tiền gì nhiều, càng không có thứ gì tốt cho người ta, nên tiền len này mình phải ra mặt đóng góp, các cậu mỗi người đều bỏ chút tấm lòng xem như chúng ta một chút tâm ý.”
Mọi người nhao nhao nói xong, Phúc Bảo nghe vậy cũng không từ chối.
Các cô phải trả tiền, cô rất vui, nếu không họ không biết làm thế nào để sắp xếp cười nhạo cô đây.
Nghĩ đến những gì họ nói “đã có đối tượng”, trong lòng Phúc Bảo cảm thấy có chút khác thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT