Phúc Bảo từ chối lòng tốt của bạn cùng phòng rồi tự mình một người một ngựa xuống lầu, ra khỏi ký túc xá.
Vu Kính Diệu hôm nay vừa tan học liền đạp xe đến đại học Bắc Kinh, sau khi đến nơi liền chạy thẳng đến ký túc xá của Phúc Bảo, địa chỉ ký túc xá này đã được cậu bé dò hỏi từ rất lâu rồi. Ai mà biết được là vừa đến nơi thì thấy Cố Thắng Thiên và Phúc Bảo đang nói chuyện, nhớ đến cú đấm của Cố Thắng Thiên lần trước, cậu bé chỉ dám dè dặt trốn ở một bên, sợ bị Cố Thắng Thiên phát hiện, thật vất vả mới đợi được Cố Thắng Thiên rời đi, lúc này mới dám đến tìm Phúc Bảo.
Lúc đứng ở ngoài ký túc xá cậu bé còn cảm thấy thấp thỏm, một lúc thì cúi đầu trầm tư, một lúc thì lại cau mày than thở, một lúc thì lại hận không thể đánh mình hai cái, trong lòng lại sợ Phúc Bảo không thèm xuống gặp mình, xong lại sợ Phúc Bảo chửi mắng mình một trận.
Vu Kính Diệu đang đứng đó không được tự nhiên thì thấy Phúc Bảo đi từ trong ký túc xá ra.
Bây giờ trời đã trở lạnh rồi, Phúc Bảo mặc một cái áo phao, phía dưới mặc một chiếc quần dài cùng với giày thể thao, mái tóc được xõa ra sau lưng đen nhánh, trên người cô tỏa ra khí chất tươi mát thoải mái, mà khi Phúc Bảo nhìn sang thì Vu Kính Diệu lại có chút đỏ mặt.
Người chị gái này thật là dễ nhìn, lông mi mắt mũi miệng đều rất xinh đẹp, giống như là một bức tranh được dày công vẽ tỉ mỉ vậy.
Thật ra thì nghĩ lại một chút, lần đầu tiên gặp người chị gái này, cậu bé, cậu bé cảm thấy rất đẹp mắt, nhưng mà lúc đó trong lòng đang tức giận, chỉ cảm thấy người này ỷ vào mình xinh đẹp liền cố ý đùa giỡn tình cảm của anh trai mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT