Nên nói cái gì bây giờ? Đầu óc cậu bé giờ phút này trống rỗng, mặt cũng nghẹn đến đỏ bừng.
Nhưng mà, một màn này trong mắt Phúc Bảo lại trông rất buồn cười.
Một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, có vẻ là được mọi người cưng chiều từ nhỏ nên liều lĩnh lỗ mãng, luôn làm việc theo cảm tính, lúc nào cũng tự cho mình là đúng.
Bây giờ được ba mẹ nói sự thật cho biết thì lại hối hận rồi sao?
Phúc Bảo nhìn thiếu niên cao to trước mặt, cố ý nói: “Cậu là không cam lòng bị đánh nên chạy đến trường học để tìm phiền phức cho chị có đúng không?”
Vu Kính Diệu nghe thấy vậy thì sửng sốt, sau đó vội vàng xua xua tay: “Không không không, chị là chị gái của em, em không dám đến tìm chị gây phiền phức! Em, thật xin lỗi, là em sai rồi! Đều do em sai, nếu như chị thấy tức giận thì cứ đánh em mấy cái đi có được không?”
Âm lượng của Vu Kính Diệu quá lớn, dùng quá nhiều sức, muốn coi thường cũng khó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT