Trước khi rời đi, Cố Thắng Thiên đưa cho Phúc Bảo một tấm phiếu vải: “Trường phát cho bọn anh, anh căn bản không cần dùng đến, thằng con trai như anh thì cần gì mặc quần áo mới nên cái này cho em, mua thêm vài bộ quần áo đẹp, cái quần ống rộng hôm nọ của em cũng được đó.”
Phúc Bảo nở nụ cười: “Anh trai, anh cũng nên trưng diện một chút, nói không chừng còn có cô gái nào hâm mộ ấy chứ.”
Cố Thắng Thiên nghe vậy có chút ngượng ngùng: “Không thể nào, đừng nói vớ vẩn!”
Sau đó anh nghiêm túc nói: “Nếu như có thằng con trai nào gửi thư tán tỉnh em, em không được trả lời nhé, nếu thật sự muốn có người yêu thì phải ra mắt anh trước, có biết không hả?”
Phúc Bảo tất nhiên nhanh chóng đồng ý.
Đợi đến khi Cố Thắng Thiên rời đi, Phúc Bảo lấy quả hồ đào ra chia cho những người bạn cùng ký túc ăn và đếm lại số phiếu vải, cô suy nghĩ việc đến cửa hàng cũng sẽ mua cho Cố Thắng Thiên một bộ đồ mới. Anh ấy là con trai mà, có phiếu vải cũng không biết tự lựa đồ cho mình đâu, mình có thể lựa đồ giúp anh ấy, chọn sao cho thật khéo.
Mấy người bạn cùng ký túc thưởng thức quả hồ đào do Cố Thắng Thiên mang đến, ai nấy cũng đều khen ngợi không ngớt. Quả hồ đào này hoàn toàn khác không có vị chát như quả hồ đào bình thường, vỏ mỏng, ruột béo, có vị mặn nhẹ kèm theo chút hương sữa ngọt ngào, thoang thoảng hương thơm đến từ núi rừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT