Nhưng một Tiêu Định Khôn như vậy, lại bị Phúc Bảo chỉ huy, lúc thì đưa tay, lúc thì đút tay vào túi, lúc thì cười, lúc lại không cười.
Thỉnh thoảng có người đi đường sẽ tò mò nhìn qua, quần và áo sơ mi của người đàn ông hình như là của Hồng Kong? Dù sao cũng không giống sản xuất trong nước, không giống áo quần người bình thường. Quan trọng là vô cùng đẹp trai, cả người toát ra sự đắt đỏ. Còn cô gái bên canh, trẻ tuổi lại xinh đẹp, chỉ tầm khoảng mười bảy mười tám tuổi, vừa đang là tuổi xuân thì.
Hai người bọn họ, nam trầm ổn, nữ dịu dàng. Cô gái ở chỗ này chỉ huy người đàn ông tạo dáng như thế nào. Người đàn ông rõ ràng là lạnh lùng, nhìn qua thì không hề dễ nói chuyện, nhưng cô gái chỉ huy thế nào cũng nghe theo.
Sau một hồi giày vò, cuối cùng Phúc Bảo cũng nói: “Được rồi.”
Tiêu Định Khôn bước qua: “Chụp được bao nhiêu tấm rồi?”
Phúc Bảo nghi ngờ: “Có thể là bao nhiêu tấm chứ? Chỉ có một tấm thôi.”
Một tấm sao? Tiêu Định Khôn cảm thấy hoang mang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play