Lúc này nhà người khác cũng đi về phía bắc, có không ít người dắt theo người nhà, có người ôm con, có người dìu dắt người già, mọi người nhỏ tiếng trò chuyện, gà kêu cục tác, vịt kêu cạp cạp.
Phúc Bảo đi cạnh Miêu Tú Cúc tiến về trước, trong nhóm người, tình cờ gặp cả nhà của Nhiếp Lão Tam
Sinh Kim của nhà Nhiếp Lão Tam hiện đang học lớp chín ở công xã, nghe nói học rất giỏi, là đứa nhỏ vâng lời, bây giờ đang đi ra ngoài cùng ba mẹ và mọi người.
Sinh Kim nhìn thấy Phúc Bảo, không nhịn được hỏi: “Chị Phúc Bảo, chị Sinh Ngân của em đâu, sao lại không thấy, chẳng phải chị ấy học chung lớp với các chị sao?”
Đứa nhỏ Sinh Kim này cũng rất thật thà, hơi giống Nhiếp Lão Tam, có điều từ nhỏ đã thông minh, học giỏi, cho nên có chủ kiến hơn Nhiếp Lão Tam, cũng biết suy nghĩ hơn Nhiếp Lão Tam.
Ai ngờ Phúc Bảo còn chưa trả lời, vợ của Nhiếp Lão Tam đã buồn bực, không khỏi ồn ào nói: “Đúng vậy, sao chỉ có mấy đứa Phúc Bảo trở về? Sinh Ngân nhà tôi đâu? Sao không thấy bóng dáng Sinh Ngân nhà tôi?”
Trần Thúy Nhi nhìn thấy, lớn tiếng nói: “Sinh Ngân nhà các người, đến chợ đen mua phiếu lương nên bị bắt rồi, cụ thể thế nào tôi không rõ. Cô chờ nó về rồi hỏi đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play